" A... yêu quái!" - Dân chúng la hét hoảng sợ.
" Lập lập trùng trùng kết ấn. " - Tất cả tiên nhân liền lập tức tạo kết ấn bao quanh lấy mấy người bọn họ.
Ngoài rừng xanh âm u, tiếng hú hét của oan hồn ngày càng lớn, từng gò lớn gò nhỏ nổi lên, những cái gò này thoát ẩn thoát hiện bàn tay, bàn chân người đã tím tái lạnh lẽo.
" Tà giới bị phá rồi. Trưởng sư huynh phải làm sao đây?" - Một tên môn sinh họ Trương kinh hãi hét lớn.
" Im miệng, ngươi điên à!" - Trương Kiếm tức giận quát nạt, nhưng chính hắn cũng đã kinh hãi.
* Ầm * luồng hắc khí bay ra quấn siết chặt cổ môn sinh Trương gia.
" Âm...ưn ưm" - Mặt của bọn họ tái nhợt, không nói lên được một chữ.
" Cung chủ, cứu bọn ta." - Tên Trương Kiếm bị treo lên vất vưởng, khó khăn nói với A Sương.
" A Sương!" - Giang Nguyệt Ly kinh hãi nhìn cô ta nói.
Trong rừng xanh dường như xác chết đang sống lại, tiếng xào xạc bàn tay dần cử động.
" Đây chính là bằng chứng mà ông cần. Trương tướng quân." - Hạ Thất Phượng đanh thép nói.
Trương Hàn chỉ biết cứng họng đứng đơ ra nhìn.
" Phục Linh sơn đã điều tra ra, khoảng 3 năm gần đây Trương Kiếm làm trưởng môn, liên tục có môn sinh mất tích. Nhiều người bị điều đi giải quyết công vụ cũng không có tin tức trở về. Đến gần đây khi trưởng môn đến mật thất để xem xét, đã tra ra manh mối hành tung của các người.... Xác người chết để ở trong rừng để tế cho Tà Yêu, cũng là tu bổ yêu pháp cho các người. Lập kết giới bao quanh cách biệt với bìa rừng là để các âm hồn không thể báo oan cho tiên kinh. Cho một cung nữ nuôi Tà Yêu trong cơ thể, âm thầm hãm hại từng người trong kế hoạch của các người. A Sương là người đã nuôi nó, tà yêu trong người cô ta chính là thứ đầu tiêu cho kế hoạch kinh tởm này của các người." - Lam Lan đứng trên đài cao tức giận nói.
Đúng là một kế hoạch tinh vi, đến người nghe cũng không nghĩ ra nổi sự lạm quyền, âm hiểm của bọn họ.
A Sương nghe đã hiểu rõ ngọn ngành tròn mắt nhìn Hạ Thất Phượng.
" Ngươi vốn biết từ trước." - Cô ta nghiêm túc nói.
" Lều ta dựng sát ngay bìa rừng. Hàn Băng điện ngay sau nơi ở của tỳ nữ. Ngươi nghĩ việc đó là trùng hợp chăng." - Hạ Thất Phượng bình thản đáp.
" Quả thật vẫn không tính toán bằng ngươi. Chủ đích là giết được ngươi. Lại không ngờ ngươi cũng là thần, lại là thần ở Phục Linh sơn. Phượng Yêu Cơ, vậy nếu ta đã không thắng được ngươi thì hôm nay cùng đồng quy vô tận đi." - A Sương hai mắt đỏ hoe cay nghiệt nói, giọng còn pha chút ồn ồn đáng sợ.
" A Sương." - Giang Nguyệt Ly nhìn cô ta vừa buồn tủi vừa sợ hãi nói.
" Tiểu thư, ta xin lỗi. Làm người thất vọng rồi. Việc này từ đầu đến cuối cũng không liên quan đến người. Hãy sống thật tốt nhé!" - A Sương trầm mặc nói sau đó cô ta ném mạnh Giang Nguyệt Ly ra ngoài vòng kết giới bao quanh bọn họ.
Hạ Thất Phượng cũng hiểu được ý định của cô ta vội dùng linh lực lên người Giản Sơ Mạn đẩy con bé ra ngoài. Hai đứa nhỏ vừa chạm vào nhau, linh lực của Hạ Thất Phượng trên người Giản Sơ Mạn đã tản ra bao bọc lấy bảo vệ.
Ngụy Lãng và Giang Thành nhanh chóng lao ra đỡ lấy.
* Gừ...a...* Tiếng gầm gừ của Tà yêu.
A Sương quay người về phía cánh rừng, toàn thân đã loan lỗ vết bớt đen ám lấy. Cô ta như biến thành một con quái vật. Hút lấy âm khí đang bốc lên từ những xác chết kia.
" San Vy! Ma trượng. " - Hạ Thất Phượng nghiêm trọng quát lớn.
" A Tỷ! Số xác chết hơn tính toán của chúng ta. Đến từ rất nhiều nơi. Pháp lực và oán khí của họ ta không áp chế nổi nữa rồi. " - San Vy khó khăn nói.
Cô ấy đã dốc hết linh lực vào ma trượng, ngay cả Hàn long cũng gọi để yểm trợ.
" Tiên nhân cứ cố thủ kết giới, muội cứ làm theo ý muội. Ta sẽ giúp cô ấy." - Giọng của Lam Phong và các công chúa thái tử dùng thông linh giao tiếp.
Tất cả bọn họ đều đứng dậy trợ lực vào ma trượng. Vốn San Vy cũng là chân thân rồng, bọn họ xem ra cũng không khác mấy. Đều có thể giúp nhau được. Ma trượng dần ổn định San Vy lập tức kết ấn, khóa lại, áp chế oán khí của cánh rừng.
" Toàn bộ đệ tử Phục Linh sơn bảo vệ cho những người còn lại." - Lam Lan lập tức khởi động phòng vệ.
Việc ngoài xem như đã lo yên.
Không còn oán khí, thức ăn của Tà yêu cũng không còn. A Sương quay sang nhìn Hạ Thất Phượng. Lúc này cô ta đã biến dạng đến mức không thể nhận ra được nữa rồi. Toàn thân là hắc y, đôi mắt kì quái, ranh nanh nhọn hoắt.
" Yêu thần đấu với Tà yêu. Cũng là một trận đấu rất đáng xem." - A Sương đơn giản nói.
" Giang Sương, phản bội chủ tử hãm hại đồng môn, trục xuất khỏi Phục Linh sơn, phạt theo điện quy. Giang Sương sử dụng Tà thuật, phạt theo trưởng môn chế. Mau ngoan ngoãn chịu trói." - Một trưởng giả lớn tuổi đứng lên kết tội.
Trong mắt cô ta dường như điều này dường như chỉ là ong ong bay ngang, chả xem vào mắt.
" Hạ Thất Phượng đi chết đi." - Cô ta nói rồi dùng bàn tay nhọn hoắt đầy độc dược của mình tấn công đến.
* Xẹt *
" Sư phụ " - Giản Sơ Mạn lo sợ hét lên.