" Sao hả? Muội nói muốn tham gia Phục Linh đại hội!?!... Bọn ta cũng không nắm rõ, nhưng mà đại hội lần này chắc chắn rất ác liệt. Muội xem Từ gia và Bạch gia ở gần trang viên của chúng ta đã hung hãn thế nào rồi đấy. Muội chưa qua tập luyện không đi được đâu. Với lại, bọn ta...bọn ta không thể bảo vệ muội. Tuy chúng ta thân thiết nhưng muội không phải họ Giang, muội là người họ Hạ. Nếu muội tham gia thì chúng ta phải tranh đấu đấy." - Lời nói của các ca ca tỷ tỷ vang vọng trong tâm trí Giản Sơ Mạn.
Tuy rằng Phục Linh Sơn phía ngay sau phần đất của Hạ gia thì bên nhất định có ẩn tình. Nhưng mà Hạ gia trước giờ rất bình đẳng. Luôn trải qua khảo nghiệm như những người khác, ngươi không tốt vẫn rớt bình thường, tuy là sân chủ nhà nhưng không phải đệ tử nào của Hạ gia cũng được đặt chân lên Phục Linh Sơn. Những chỗ khác cũng vậy. Phần chân núi thì có thể để cho con cháu các gia tộc đến tập luyện, thân núi thì chỉ khi có đại hội khảo nghiệm thì đệ tử mới được đến để thi thố, còn đỉnh núi là nơi ở của những vị có cấp bậc tu tiên cao mới được đến, nói chung là vẫn tùy vai vế và trường hợp khác nhau, rất ít người có thể đặt chân đến.
" Tu tiên thật là khó! Tiểu hệ thống, ta có thể không làm nhiệm vụ này không? Nhìn Từ gia và Bạch gia luyện tập ta thấy bọn họ rất hung hãn đó, nếu tỷ thí đánh nhau thì ta biết phải làm sao." - Giản Sơ Mạn nằm trên giường lảm nhảm.
[ Không thể bỏ qua, đây là nhiệm vụ quan trọng trong cốt truyện.]
" Ta còn chưa đọc qua cái tiểu thuyết đó thì làm sao mà biết, mới đọc phần tóm tắt với giới thiệu...Mà nè, ta hỏi một chút... ta cũng là một trong song nữ chủ, vậy có thể bất tử đúng không?" - Giản Sơ Mạn nằm ủ rũ nói tiếp.
[ Theo cốt truyện, thì song nữ chủ đều sống đến gần 30 tuổi]
" Haiz... Không đọc cuốn tiểu thuyết đó đúng là một bất lợi. Xem ra là cũng không nguy hiểm lắm. Muốn sống một đời bình yên đúng là cũng không dễ. Tại sao mình lại xuyên không vào cuốn tiểu thuyết bi ngược này chứ. Bỏ đi, trước hết vẫn là tìm cách tham gia vào đại hội cái đã." - Giản Sơ Mạn tự trấn an mình nói.
[ Gợi ý nhỏ: Tìm Dược Tiên Nữ]
" Đúng rồi ha, tiểu hệ thống mày thật dễ thương!" - Giản Sơ Mạn nhận ra liền vui vẻ đáp rồi chỉnh trang lại y phục bước gia ngoài.
Hạ gia xem ra cũng rất giàu có, bằng chứng là Hạ phủ này rất rộng lớn, sau lưng áp núi còn có thể chứa hơn 1 vạn đệ tử bách gia. Nơi nào cũng có cách thiết kế trang nhã thanh cao khác nhau, khí chất toát ra đều rất thoát tục. Đến một người ngoại tộc như Hạ Sơ Mạn cũng được ở một trang viên rộng rãi, có đủ người hầu kẻ hạ. Tuy là bên ngoài khu chính của Hạ phủ nhưng phong cảnh và địa thế cũng rất tốt, sát bên Phục Linh Sơn. Nơi đây cũng rất phong phú, có sông có núi, nói chung là phong thủy rất tốt.
" Đứng lại! Gia quy của Hạ gia ngươi quên hết rồi sao? Tuy là nhỏ tuổi nhưng phải có nề nếp. Đã mấy giờ rồi mà còn đi lung tung." - Một giọng phụ nữ đặc trưng của Hạ gia vang lên sau lưng Giản Sơ Mạn, làm cô dợn tóc gáy.
" Hạ phu nhân!" - Giản Sơ Mạn run sợ quay đầu lại.
Quả đúng là Hạ phu nhân Nhan Linh Lung, bà ấy đang ngồi thưởng trà ngắm trăng trong hoa viên gần phòng ngủ của mình.
" Đã chuẩn bị tâm lý để gặp nhưng không ngờ là gặp sớm như vậy. Tại sao mỗi lần gặp bà ấy cứ cảm thấy đáng sợ ấy nhỉ! Giống như mỗi lần đi gặp mẹ mình vậy." - Giản Sơ Mạn thầm nghĩ rồi hít một hơi lấy động lực bước đến ngồi vào bàn để chuẩn bị nói chuyện với Hạ phu nhân.
" Aiya. Không sợ ta sao? Từ lúc ngươi té thác đến giờ cũng thay đổi rất nhiều. Lúc trước cứ ù lì ra không chịu tiếp xúc với ai. Giờ thì hoạt bát lanh lợi, lại còn gan dạ đấy chứ!...Sao hả? Giờ Hợi rồi, thức khuya như vậy lại đến tìm ta, có chuyện gì sao?" - Hạ phu nhân cười nhẹ cảm thấy thích thú rót cho Giản Sơ Mạn một chén trà nói.
" Hạ phu nhân! Con nghe nói sắp tới có Phục Linh đại hội... con có hỏi mấy vị sư huynh sư tỷ. Bọn họ đã giải thích hết cho con rồi... Tuy rất khó tin nhưng mà... người có thể cho con tham gia không?" - Giản Sơ Mạn có chút rụt rè nói.
* Phụt * Hạ phu nhân nghe thấy liền mắc cười đến mức xém sặc nước.
" Con nói thật đó. Lúc trước người nói sẽ cho con một nguyện vọng nếu con thuộc hết gia quy trong 1 ngày, con thuộc rồi. Người đồng ý với con đi!" - Giản Sơ Mạn hai tay nắm lấy chén trà lấy động lực, lập tức nói thêm đầy thành khẩn và nghiêm túc.
Hạ phu nhân cố thu lại cơn cười, ngồi ngay ngắn lại, sắc mặt nghiêm túc: " Thuộc gia quy?! Đúng là hôm đó khảo thuộc, nhưng mà ta thấy ngươi căn bản là không thuộc đấy. Điều thứ 12 trong gia quy là gì?" - Hạ phu nhân nghiêm túc hỏi.
" Giờ Tuất về phòng nghỉ ngơi, giờ Hợi... giờ Hợi đi ngủ... không được ra ngoài đi lại, ảnh hưởng người khác... cũng là giờ tắt đèn." - Giản Sơ Mạn rụt rè nhắc lại gia quy.
" Xem ra là nhớ nhưng mà cố tình phạm phải. Nên xử phạt sao đây?" - Hạ phu nhân mang ý cười cố tình chọc ghẹo.
" Hạ phu nhân, con sai rồi!" - Giản Sơ Mạn cúi mặt nhận lỗi.
" Được rồi, bỏ đi bỏ đi. Dù sao hôm nay tâm trạng ta cũng rất tốt... 5 tuổi, ngươi nói xem vì sao lại muốn tham gia? Vì sao lại gọi người của Giang gia là sư huynh sư tỷ? Vì sao... là đến tìm ta?" - Hạ phu nhân khẽ cười trong lòng rồi nghiêm túc hỏi.
" Con cảm thấy, mọi người đều sư huynh sư tỷ của mình nên gọi thôi, dù sao sau này được chọn để tu luyện ở Phục Linh phái thì bọn con cũng sẽ là đệ tử cùng một môn phái. Vả lại, tu cùng một đạo, cùng một nơi, cùng một chí hướng thì cũng có thể coi nhau là đồng môn rồi. Còn vì sao muốn tham gia thì con cảm thấy dù sao con cũng là người duy nhất của lứa hiện tại ở Hạ gia, nếu tham gia cùng họ có thể đi cùng lúc với Nguyệt Ly tỷ tỷ và trưởng sư huynh vả lại có thể giữ thể diện cho Hạ gia. Nếu như con không qua, thì vẫn còn 2 năm sau mà, nếu như qua thì rất đáng mừng. Còn vì sao đến tìm người.... có lẽ vì... con nghĩ người sẽ hiểu!" - Giản Sơ Mạn suy nghĩ cặn kẽ rồi nói.
" Không ngờ mình có thể nói mấy người hoa mỹ đến vậy! Dược Tiên Nữ ngơ luôn rồi! Chắc là thành công." - Nội tâm Giản Sơ Mạn thầm nghĩ.
" Đồng môn... nhiệt huyết...!!!" - Hạ phu nhân ngẫm lại lời của Giản Sơ Mạn có chút trầm lắng suy nghĩ, trong ánh mắt cũng buồn hẳn.