(*) Đại sự chưa thành,việc nhỏ không nên đứt đoạn.
Trải qua một khoảng thờigian huấn luyện, về cơ bản Triêu Huy đã vượt qua được đợt sát hạch của đội,cùng hai bạn nam sinh đồng cấp lập thành một team, tham gia cuộc thi đấu nămnay. Hai nam sinh, một người cùng khóa với Chu Vệ, tên là Giang Tân, một ngườikhác lớp, tên là Mã Trác Thành. Hai người này Triêu Huy đều không quen, tìnhcảm chiến hữu hi vọng có thể dựa vào những ngày sau mà bồi dưỡng.
Giang Tân cùng Mã TrácThành trước kia cùng với một sư huynh khác chung đội huấn luyện, có rất nhiềukinh nghiệm thi đấu thực tiễn, cân nhắc việc sư huynh sang năm không thể thiđấu được nữa, mới cố ý tìm một người để bổ sung, sau đó Trương Quân đề cử TriêuHuy… Nói thật là, ban đầu ai cũng đều lo lắng, không riêng gì không tin tưởngkĩ thuật của cô, còn bởi vì cô không ngừng liên quan đến những chuyện xấu,khiến cho việc luyện tập sẽ bị ảnh hưởng, có vẻ như cô mỗi ngày còn phải lo đốiphó với những vấn đề rắc rối kia, còn có tâm trạng nào để đến luyện đề? Nhưngsau khi năng lực bộc lộ ra, mọi người đều không còn gì để nói.
Team của bọn họ tạm thờilà đội dự bị năm nay, cũng là đội hạt giống của trường năm sau, cần một cái tênđại diện gây tiếng vang để tới khi vừa truyền ra ngoài đã có thề hù dọa một đámđối thủ. Vì thế, toàn đội còn cố ý tổ chức một buổi họp mặt long trọng gọi làđại hội tham thảo, một phen rầm rầm rồ rộ như vậy.
Có người đề nghị gọi là“Bỗng nhiên nổi tiếng”, “Dọa chết người không đền mạng”, “Cực kì cao thủ”…
Triêu Huy: “…” Cho dùlà chuyên nghành máy tính cũng không cần phải thiếu chiều sâu như vậy chứ?
Còn có người đề nghị cáigì “Vĩnh viễn thứ nhất”, “Ta không đứng thứ hai”, “Đánh ngươi chạy lui 900dặm”…
Triêu Huy lại trầm mặc…
QM nghĩ nghĩ, cũng nóimột câu: “Nghịch hành giả”. ( Đi ngược dòng người)
Ừm… Cảm giác cũng khôngtệ.
Những người khác cũng đềunêu ra ý kiến của bản thân, Giang Tân nhìn nhìn Triêu Huy chưa nói câu nào,hỏi: “Này, em có ý tưởng gì không, em cũng là một trong những thành viên quantrọng nhất của đội mà.”
Mọi người đang thảo luậnchợt dừng lại, quay đầu nhìn Triêu Huy.
Triêu Huy nhất thời cảmthấy khó xử, ánh mắt mọi người quá mức nóng bỏng, khiến cho cô hoài nghibản thân mình có phải đã biến thành RMB hay không. (RMB: nhân dân tệ =)) )
Cô vừa định mở miệng,điện thoại bỗng vang lên, trước ánh mắt như thiêu như đốt của mọi người liềnnghe điện thoại.
Là điện thoại của Chu Vệ,anh nói: “Anh đi Thanh Hải tham gia một cuộc hội thảo nghiên cứu, thời gian bangày, mọi việc trong nhà đành phiền em vậy.”
(Sa: Sao như ông xã dặndò bà xã trước khi đi công tác thế nhỉ)
“Khi nào thì anh xuấtphát?”
“Chuyến bay đêm nay. Chămsóc con anh cho tốt nhé, nó buổi tối hay sợ hãi lắm, em tới đó ở cùng nó đi.”
Chó cũng sợ bóng tối ư?Triêu Huy vô lực nói: “Ý của anh là bảo em ở lại qua đêm?” Cô chẳng những làbảo mẫu cho cún, nữ đầu bếp, còn kiêm thêm nhân viên quản lý? Anh hẳn là nênlàm người khai thác tài nguyên nhân lực mới đúng, ra sức đào bới nhân tài tiềmnăng sau đó đem vắt kiệt sức lao động, bản lĩnh thật là lãng phí quá.
Qua đêm? Mọi người đangquang minh chính đại nghe lén lóe ra tia bát quái, chắc là đang nói chuyện điệnthoại với Chu Vệ, không ngờ đã tiến triển tới mức này rồi cơ à, độc nhất vô nhịa độc nhất vô nhị.
“Thông minh. Đáp đúng cóthưởng, nghĩ xem muốn thứ gì nào, anh nhân tiện mang về cho?” Chu Vệ hào phóngnói. Chỉ cần không phải thứ gì quá khó tìm hay khó đem về, anh đều có thể muacho cô.
“Một cái tên.” Triêu Huytrả lời.
“Tên gì?” Đối với việc côthường xuyên nói những chuyện không liên quan tới phạm vi câu chuyện anh đã sớmthành thói quen nên không chút chần chờ Chu Vệ liền hỏi.
“Đội của chúng em cần mộtcái tên nghe thật lợi hại, anh đặt cho một cái đi.” Triêu Huy lười nghĩ, càngbởi vì cô cảm thấy dù sao bản thân mình cũng không có sở trường về mấy chuyệnnày, vừa vặn Chu Vệ gọi tới, thôi thì đành lợi dụng anh chút vậy.
Triêu Huy gác điện thoại,bởi vì mấy tên trong đội quá mức ngốc nghếch mà đề xuất một cái tên.
Archer.
Xạ thủ hoặc là mũi tênsắc bén xuyên phá bầu trời
… . . .
Cuối cùng, “Archers” trởthành tên gọi của đội Triêu Huy.
Đã là ý chí kiên định củaxạ thủ cao quý, lại là mũi tên xuyên phá bầu trời đêm mù mịt, ý nghĩa biết bao…Chu Vệ anh ấy cả ngày chỉ biết nghĩ tên hay sao mà lợi hại đến vậy, ngay lậptức đã nghĩ được cái tên rồi.
(Sa: Tên của Thọ Thọ anhcòn bẻ cong thành thẳng nữa là cái tên của đội, muỗi!!!)
Mà Chu Vệ lúc này, luậnvăn tốt nghiệp đã chỉnh sửa tới lần thứ hai, chỉ chờ bảo vệ rồi tốt nghiệp. Anhtự mình liên hệ với thầy hướng dẫn nghiên cứu sinh, trước tiên ở chỗ thầy hướngdẫn tìm hiểu những mục cần lưu ý, ở văn phòng luật sư về cơ bản anh lên kếhoạch những mục tiêu cơ bản cần phụ trách.
Tuy cũng có mấy lần xảyra khó khăn nhỏ nhưng đều là những chuyện nhỏ nhặt không đáng kể, chuyện đángđể nhắc đến hình như chỉ có một sự kiện.
Chuyện sự thể là như thếnày, bạn học Đông Yến của chúng ta là một kẻ mặt ngoài bình tĩnh nhưng nội tâmthì như lửa đốt, ở trong trò chơi tung hoành thiên hạ kiêu ngạo xưng hùng xưngbá khiến cho tất cả đám nam nhi đều ảm đạm thất sắc với cương cường nữ tử (côgái mạnh mẽ), nhưng máy móc cũng có lúc thành rỉ sắt, huống chi là người? BạnĐông Yến là thế vậy mà lại làm ra một chuyện khiến cho cô đời này cũng khôngngẩng đầu lên được, chuyện mất mặt đến mức muốn quăng đến tận Thái Bình Dương.
Đông Yến cùng vài ngườibạn thời trung học tụ tập, trong đó có hai người bạn học là một đôi. Người kháccó một đôi với nhau hay không vốn chẳng liên quan gì với Đông Yến, nhưng khônghay là vị nam sinh kia từng là bạn trai của bạn thân Đông Yến; mà cô chẳng maylại nhớ tới bạn tốt từng khóc lóc kể lể với mình, hơn nữa đôi tình nhân kia cònkhông coi ai ra gì anh anh em em bày ra hình tượng buồn nôn trước mặt. Huyết áptrong cơ thể cô một mạch tăng vọt, ý chí chiến đấu bùng phát đạt giá trị lớnnhất trong lịch sử.
Bực tức Đông Yến ra vẻ vôtâm thốt ra một câu “Này, hai người các ngươi bắt đầu cặp kè từ lúc nào vậy?”Bắt đầu gây chiến.
Nữ sinh kia vì bảo vệtình yêu thái độ giống như sói mẹ một mực che chở sói con, cô ta cảm xúc tràodâng phát biểu một bài diễn thuyết về tình yêu chân thực không gì sánh được, ýđồ muốn để cho mọi người phải ngưỡng mộ tình yêu vĩ đại của cô ta.
Đông Yến liếc mắt một cáinhìn nam sinh yếu đuối tránh ở sau lưng cô gái kia, tàn nhẫn nói: “Tiểu Tamcũng rất thích đem chuyện tình yêu nói ra ngoài miệng.”
… …
Mọi người ngây ngẩn cảngười, vị nữ sinh kia mặt vặn vẹo, vị nam sinh kia tái cả mặt.
Tranh cãi liền biến thànhđại chiến nước miếng.
“Tôi đoạt đấy thì sao? Aikhiến cô rảnh hơi xen vào chuyện của người khác? Ngưu tầm ngưu mã tầm mã, bạntốt của cô với cô đều giống nhau, cả đời cũng tìm không thấy một người đàn ôngtốt, ghen tị nên tiếng chó sủa cũng vang hơn.”
Đàn ông tốt? Ghen tị?Đông Yến mặt không chút thay đổi nhìn nhìn, lửa giận trong lòng càng lúc càngmãnh liệt. Chất lượng mặt hàng tầm thường, chỉ có người không có mắt mới coicậu ta là bảo bối, bạn tốt trước kia bởi vì còn trẻ không biết mà lầm đường lạclối, may mắn hiện tại thoát ra rồi.
Nếu người ta đã khiêukhích, không ứng chiến có vẻ mình rất không tôn trọng kẻ địch thì phải.
Sau đó, Đông Yến làm mộtđộng thái khiến cho cô thời điểm về sau hồi tưởng lại đều cầu nguyện chính mìnhchưa làm ra hành động ấy, cô lấy điện thoại di động ra, ấn xuống một một dãy sốtừ khi có được vẫn chưa một lần gọi tới.
“Là Chu Vệ sư huynh phảikhông ạ, em là Đông Yến, anh có thể tới đây một chuyến được không?”
Kết quả không cần nhiềulời.
Khi dáng vẻ cao ngất củaChu Vệ xuất hiện trước cửa, ánh mắt của mọi người đều trừng lớn; chờ tớikhi anh ngồi xuống bên cạnh Đông Yến, miệng mọi người đã há ra đủ để nhét vừamột quả trứng gà, các cô gái vừa hâm mộ lại vừa ghen tị rục rịch. Trời ạ, TháiCực phẩm a! (cực phẩm vũ trụ)
Biểu hiện của Chu Vệ đạithần lại khiến cho nội tâm của các cô gái nước miếng oa oa oa chảy ròng ròng.Anh thế mà lại vì cái vị trí ngồi của Đông Yến thường xuyên có người đi lại màquan tâm đổi chỗ cho cô, chàng trai này, quả thực là ác ma chất lượng cao chuyênmôn dụ hoặc nữ sinh sa đọa. A ~~~ ác ma a, vì sao trên thế giới chỉ có một mìnhanh?
“Oa, chàng trai của cậuthực khiến cho người ta thèm nhỏ dãi.” Một bạn học vụng trộm nói với Đông Yến.
Đông Yến không dấu nổi vẻđắc ý hướng cô nữ sinh bị khí thế áp đảo cười lạnh, nói: “Chu sư huynh là bạntrai của bạn cùng phòng với tớ, tuy rằng không phải là của tớ, nhưng là mỗingày nhìn người vĩ đại như vậy, những người khác đều trở nên khó coi. Em thậtđáng thương , về sau nếu tìm không được bạn trai làm sao bây giờ? Sư huynh?”
Nam sinh “Khác” ở đây đềubuồn bực, nhất là một vị nam sinh nào đó.
Chu Vệ cười, nói: “Khôngsao đâu, đến lúc đó anh có thể giới thiệu người vĩ đại hơn cho em.” Dựa vào câunói “Bạn trai của bạn cùng phòng” của cô, hẳn anh nên cố gắng giúp đỡ cô, lấylòng bạn bè xung quanh, hình như là một trong những biện pháp hay trong việctheo đuổi con gái.
Chúng nữ hâm mộ, chúngnam xấu hổ, Đông Yến lại có chút thụ sủng nhược kinh, Chu Vệ là người dễ dàngthương lượng như vậy sao?
Chuyện Đông Yến giữ gìn mặtmũi của mình không lâu sau đó không cẩn thận bị bại lộ, khiến cho cô bị mọingười khinh bỉ một phen —— mỹ nam kế luôn luôn là thủ đoạn bản thân cô rấtkhinh thường, cô lại dùng cách như vậy để đối phó… Thanh danh một đời, chungquy lại bị hủy hoại bởi ý nghĩ bốc đồng lần này.
Triêu Huy thì lại có thêmmột kinh nghiệm, hóa ra Chu Vệ còn có thể lợi dụng như vậy, cô lại được mởmang.
Còn Chu Vệ thì trong kếhoạch《Tổng tiến công chiếm đóng Triêu Huy 》ghi nhớtên Đông Yến —— bên phe cánh trong doanh trại quân địch đã thành công khống chếđược một tên, giành được thắng lợi mang tính chiến lược.
Tấn công chiến đấu vẫncòn đang tiếp tục.