Sâu trong lòng, cô còn rất nhiều tâm tư tình cảm muốn nói ra. Nhưng tất cả đều thuộc về mặt cảm xúc, trong khi cô cần giữ lý trí sắc đá để không phải mất kiểm soát mà tiến xa hơn với anh.
Vừa lúc taxi đã đến nơi, cô buông một câu lạnh thấu tâm can rồi nhanh chóng lên xe:
- Không có, vậy nên anh đừng tìm tôi nữa.
Nói rồi cô dứt khoát mở cửa xe và ngồi vào trong. Đến khi taxi lăn bánh, anh vẫn đứng nhìn theo chiếc xe đang rời đi. Từng sống cùng một nhà, vậy mà bây giờ đến cả việc gặp cô để nói vài ba câu anh cũng thấy thật khó khăn.
…
Ngày hôm sau,
Trợ lý Trần mang theo một tệp hồ sơ bước vào văn phòng CEO. Hai người ngồi trên ghế sofa, trong lúc anh đang xem tài liệu vừa được giao đến, Viễn Hàn nhiệt tình cung cấp thêm vài điều quan trọng:
- Theo tôi điều tra được, cô ấy là đại úy Cố Mộc Giao, là cảnh sát ngầm của sở cảnh sát thành phố, chuyên tiếp nhận những vụ trọng án về tội phạm nguy hiểm. Vì đại úy Cố là điệp viên nên thông tin về cô ấy rất ít ỏi do tính chất công việc cần phải bảo mật lai lịch cá nhân. Tôi đã rất cố gắng để điều tra những điều cơ bản nhất về cô ấy.
Anh chăm chú xem qua một lượt các thông tin về cô. Tuy không quá nhiều và chi tiết nhưng cũng đủ để anh hiểu thêm về công việc và đời tư của Lạc Xuyên.
Bất giác anh thốt lên:
- Cô ấy cũng họ Cố…
Điều khiến anh ngạc nhiên nhất chính là cô cũng mang họ Cố nhưng không phải tên Cố Mãn Đình mà lại là Cố Mộc Giao. Cung Bách càng thêm hoang mang, anh không ngừng nghĩ đến những nghi ngờ trong lòng lẫn bí ẩn khó giải đáp về thân thế của cô.
Cung Bách quẩn quanh với những thông tin hỗn độn trong đầu:
“Chẳng lẽ cô ấy thật sự không phải là Cố Mãn Đình? Nhưng cô ấy cũng họ Cố. Không phải là… chị em song sinh chứ?”
Anh nhớ rất rõ, trước đây khi anh và Cố Mãn Đình yêu nhau, cô ấy chưa từng nói với anh về chuyện bản thân có một người chị em song sinh.
…
Vài ngày trôi qua, khoảng cách giữa anh và cô cứ lớn dần. Cung Bách cũng bận bịu với vòng xoay của công việc nên chưa thể toàn tâm toàn ý nghĩ cách theo đuổi nữ đại úy xinh đẹp.
Hôm nay là một ngày đặc biệt, bởi lẽ hai tin tốt xấu đã cùng lúc ập đến, đẩy Overate vào thế khó.
Trong phòng họp trang nghiêm, Cung Bách ngồi ở vị trí trung tâm của chiếc bàn hội nghị. Ánh mắt anh ngập tràn sự căng thẳng, dù sắc mặt vẫn cố tỏ ra bình tĩnh nhưng sự việc đã xảy ra khiến lòng anh đứng ngồi không yên.
Sáng nay, anh biết được tin sản phẩm robot hỗ trợ y tế mà Trình Lâm vừa cho ra mắt thời gian qua đã bị lỗi kỹ thuật hàng loạt sau một thời gian ngắn sử dụng. Bởi lẽ bọn chúng đã cho sản xuất một số lượng lớn robot theo bản chế tạo đánh cắp được từ Overate nhưng nào hay biết số liệu trong bản chế tạo không đạt chuẩn vì đã bị chỉnh sửa rất khéo léo.
Kết quả sau thời gian ngắn sử dụng, tất cả robot do Trình Lâm chế tạo đều mắc lỗi kỹ thuật, không thể hoạt động theo sự điều chỉnh của người dùng kèm theo hiện tượng tiêu tốn quá nhiều năng lượng khiến chi phí điện của các bệnh viện, trạm y tế và các hộ gia đình tăng cao ngoài dự tính.
Hiện tại tất cả robot hỗ trợ y tế do Trình Lâm xuất ra thị trường đều đã được công ty thu hồi. Đây được xem là một cuộc thất bại thảm hại của Trình Lâm và là đại nạn của Nhất Quý Trình khi hắn vừa bị bắt không lâu thì doanh nghiệp hắn đứng đầu lại gặp sự cố lớn.
Những tưởng vào lúc Trình Lâm đang trên đà tụt dốc sẽ là cơ hội thích hợp để Overate thống lĩnh thị trường khi ra mắt sản phẩm mới. Nhưng không ngờ sáng nay, Cung Bách nhận được tin chuyến tàu vận chuyển máy móc sang nước ngoài đã bị cảnh sát kiểm tra và phát hiện hàng cấm được cất giấu tinh vi bên trong các thiết bị công nghệ.
Vụ việc này chắc chắn sẽ được truyền thông đưa tin vào tối nay. Hiện tại Cung Bách đã mở gấp một cuộc họp để tìm ra hướng giải quyết, vạch ra phương án ứng phó tạm thời để duy trì hoạt động của công ty. Các cổ đông, nhân viên có mặt trong phòng họp đều căng thẳng và hoang mang, họ không ngờ lại xảy ra chuyện thế này. Mọi suy đoán về kể đứng sau vụ việc đang dần nổ ra.
Anh trải qua một đêm mất ngủ vì cứ mãi trằn trọc. Ngay sáng hôm sau, một nhóm cảnh sát gồm ba người đã tìm đến tận công ty Overate. Họ đi đến khu vực lễ tân rồi dõng dạc nói:
- Chúng tôi muốn gặp tổng giám đốc La Cung Bách.
Vì họ không mặc quân phục nên nhân viên lễ tân cứ ngỡ họ là khách hàng hay đối tác của công ty. Cô ấy liền cất lời:
- Xin hỏi mọi người có hẹn trước với La tổng không?
Một nam cảnh sát lấy ra thẻ chức vụ đưa cho nhân viên lễ tân xem.
- Chúng tôi là cảnh sát. Công ty Overate đang bị nghi ngờ có liên quan đến đường dây buôn bán hàng cấm xuyên quốc gia. Chúng tôi cần gặp La tổng gấp.
Sắc mặt của những nữ nhân viên lập tức tái đi khi nghe lời cảnh sát vừa nói. Lễ tân đưa mắt nhìn nhau, trước sức ép khi đối diện với cảnh sát, bọn họ chỉ đành chỉ dẫn lối đi đến văn phòng của La tổng.