hơn Đường Hoa Nguyệt càng lúc càng thắc mắc, mà Tân Dương ở bên cạnh lại cười trên nỗi đau của người khác, suýt chút nữa là không thể kiềm chế cảm xúc của mình.
Không cần nghĩ cũng biết loại chuyện “chơi khăm mẹ” là do ai nghĩ ra.
Cũng may công việc chính gần nói xong, Tân Dương bèn trực tiếp nói kết thúc cuộc.
họp, nhìn lấy em gái bật cười không chút che giấu Đường Hoa Ngu giám đốc Dương, đủ anh ruột không đấy?
“Là Cận Khánh phải không? Sao em lại chọc tức tên nhóc con này nữa?”
Đường Hoa Nguyệt bất lực bèn kể lại qua loa chuyện ngày hôm qua cho Tân Dương nghe, anh ta trầm ngâm gật đầu.
Những đứa nhóc con này đúng là tinh ranh, xem ra Đường Hoa Nguyệt và Hoäc † giận dữ nói: “Tổng đấy! Anh có phải là Anh Tuấn gần đây thực sự tiếp xúc không ít, nếu không thì bọn nhỏ cũng không đến nổi có cảm giác nguy hiểm mãnh liệt như vậy để làm ra chuyện này.
Loading...
“Cười trên nỗi đau của người khác thì anh là… Thôi đi, những chuyện của em cũng là chuyện nhỏ, bác sĩ Tân vô cùng tài giỏi, chỉ một đêm thôi thì đã vỗ về lại phía anh, tiến triển đến đâu rồi?”
Nụ cười trong mắt Tân Dương tắt dần, lặng lẽ lấy điện thoại của mình ra, bấm mở một ứng dụng không tên và đưa cho Đường Hoa Nguyệt.
Trong nháy mắt, màn hình nhỏ của điện thoại bị chia cắt thành hơn chục ô vuông, có thể nhìn thấy đây là một căn biệt thự được trang trí lộng lẫy, bên trong mỗi một ô vuông chính là góc quan sát của camera giám sát trong một căn phòng, thậm chí cả kho chứa đồ cũng có thể nhìn rõ.
“Loại người này đương nhiên là được nước lấn tới, anh chỉ hỏi cô ta một câu rằng có cần tìm chỗ ở cho cô ta hay không, ngày hôm sau liền thu dọn hành lý và dọn vào ở rồi. Nhưng như vậy cũng tốt, loại người này cũng là những người dễ dàng kiểm soát nhất… Và em đoán xem? Anh còn phát hiện ra một chuyện thú vị hơn – Cô ta và Lục Xuyên Mạn có liên lạc với nhau.”
Động tác của Đường Hoa Nguyệt dừng lại, nhưng cũng không quá ngạc nhiên: “Hai người họ… là gần đây hay là đã luôn như vậy?”
Tân Dương liếc nhìn em gái, biết rằng cô có lẽ sớm đã có suy đoán này rồi: “Anh cũng thuận theo điều này và thăm dò một chút, có lẽ là trước khi chúng ta rời khỏi thành phố Hà Nội thì bọn họ đã ngầm qua lại với nhau.”
Đường Hoa Nguyệt khẽ nheo mắt lại, cười lạnh lùng.
Thật ra cô vẫn luôn lờ mờ đoán ra, lần trước Lục Xuyên Mạn cầm theo thông tin cơ mật về dự án mới của GS đến tìm cô muốn cùng cô hợp tác, càng làm cho Đường Hoa Nguyệt thêm nghi ngờ.
Suy cho cùng thì nhìn tổng thể GS, chỉ có người ít học như Từ Uyển Nhan là trông không phù hợp và đáng nghi nhất.
Cô không ngờ rằng trong tay của Lục Xuyên Mạn lại có thứ có thể khiến cho Từ.
Uyển Nhan phản bội Hoắc Anh Tuấn.
Xem ra, những khó khăn mà cô và anh hai đã trải qua trong năm năm trước, cũng là do hai người này cùng nhau dàn dựng sẵn.
Đường Hoa Nguyệt xoay cây bút trong tay, sau khi cô trở lại, vẫn chưa thực sự làm gì Lục Xuyên Mạn cả… Cô vẫn còn quá hiền lành rồi.
Tần Dương hiển nhiên nghĩ đến việc đi cùng với Đường Hoa Nguyệt, nỗi nhục nhã và đau đớn của nhiều năm trước đến bây giờ vẫn còn in sâu trong tâm trí của anh, biến thành một nỗi hận thù sâu sắc và mạnh mẽ, không chỉ Từ Uyển Nhan sẽ phải chịu quả báo, mà cả đồng bọn Lục Xuyên Mạn của cô ta, Tân Dương cũng tuyệt đối không để anh ta chết yên ổn!
Tân Dương quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nhẹ giọng nói: “Đây chính là số phận chăng? Từ Uyển Nhan vào công ty Tân Á, Lục Xuyên Mạn thì vào GS… Nếu em suy nghĩ xong khi nào ra tay với Hoắc Anh Tuấn, chúng ta vừa hay có thể tóm cổ cả bọn Lục Xuyên Mạn, nhất định phải một phát đánh trúng. Một khi Hoäc Huyễn sụp đổ, Lục Xuyên Mạn cho dù đập vỡ đầu cũng sẽ không bao giờ tìm được chỗ chống lưng khác.”
Đường Hoa Nguyệt gật đầu: “Em biết rồi.
Chỉ là con người Hoäắc Anh Tuấn tuy là mắt mù tim cũng mù, nhưng không hề để lại sai lầm chí mạng nào trong nhiều năm như vậy, cho dù có thể đánh gục anh ấy ngay bây giờ, cũng không đủ khiến em hài lòng. Loại người như anh ấy, nếu chỉ là sống lang thang, tán gia bại sản thì sao mà đủ? Và còn Lục Xuyên Mạn và Từ Uyển Nhan cá mè một lứa đó.
Anh hai, cái kết của kẻ ác trong trò chơi nhất định phải đủ thê thảm mới vui chứ”
Gần như cùng lúc đó, Từ Uyển Nhan nhận được tin nhắn của Lục Xuyên Mạn trong căn biệt thự lắp đầy camera bí mật của Tân Dương.
Muốn cô ta tiếp tục giống như lúc trước.
khi còn ở G§, định kỳ giúp anh ta thu thập thông tin và tiến độ về hạng mục mới nhất của công ty Tân Á.
Và để ý bên cạnh Đường Hoa Nguyệt nhiều hơn, xác định xem có phải là cô bảo thuộc hạ giấu Lục Bạch Ngôn đi, nếu được, thì điều tra ra địa chỉ của họ.
Từ Uyển Nhan trợn mắt chán ghét, sống chết của tên nhóc Lục Bạch Ngôn thì có liên quan gì đến cô ta chứ? Còn muốn sai bảo cô †a giúp anh ta tìm con trai sao?
Từ Uyển Nhan cười mỉa mai, giờ đây cô ta đã có Tân Dương rồi, cũng là lúc thoát khỏi tên kiêu ngạo tự cho mình là đúng như Lục Xuyên Mạn rồi.
Còn muốn lấy thông tin của công ty Tân Á à? Buồn cười!
Cô ta bây giờ đã ở bên anh Tân Dương rồi, không bao lâu sau cô ta sẽ trở thành bà chủ của công ty Tân Á, đến lúc đó một nửa của công ty Tân Á là của cô ta rồi.
Lục Xuyên Mạn còn tưởng cô ta lần này sẽ giống như lúc trước, chắp tay dâng tặng tài sản của gia đình mình sao?
Ngu ngốc!
Cứ để mặc anh ta vậy… Nhưng Từ Uyển Nhan đã thay đổi ý định, lại nhớ đến nửa đêm hôm đó Lục Xuyên Mạn đột nhiên đột nhập vào nhà cô ta giống như kẻ giết người và suýt chút nữa là bóp chết cô ta.
Không được, tạm thời vẫn không thể chọc tức tên điên này!…
Từ Uyển Nhan nghiến rẳng trả lời tin nhần, dối lòng nói rằng mình sẽ giúp anh ta để ý.
Vẫn nên giữ vững con chó điên này trước đã, đợi sau khi cô ta thực sự kết hôn với Tân Dương mới xử lý anh ta cũng không muộn!