Không đúng!
Vô cùng không đúng!
Nội tâm Đỗ Duy cảm thấy quái dị lạ thường, trong lòng hắn rõ ràng cảm giác có điều không ổn. Khi ánh mắt hắn chuyển hướng tới Hoàng tử Thần ở bên phải Augustine trên đài cao, hắn rốt cuộc cũng rõ ràng!
Chính là biểu hiện của hoàng tử Thần!
Biểu hiện người này vô cùng bình tĩnh, thấy sự xuất hiện của Rodriguez, chứng kiến vị kiếm thánh áo xám Rossi chiến đấu không khác gì tự sát với Rodriguez.
Vậy mà trong cả quá trình chiến đấu, vị hoàng tử Thần này không nói lời nào. Hắn cứ như vậy im lặng ngồi nhìn, vẻ mặt bình tĩnh không một gợn sóng sợ hãi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Vấn đề là, trong những người ở đây thì Đỗ Duy cùng hoàng tử Thần hai người đều sớm đã biết sự xuất sắc trong vũ kĩ của cường giả Rodriguez! Hơn nữa, Hoàng tử Thần cũng đã sớm biết thực lực Rodriguez đã đột phá thánh giai!
Kiếm thánh áo xám Rossi khiêu chiến Rodriguez khẳng định là đi tìm cái chết. Nếu đã như vậy, hoàng tử Thần tại sao trước đó không đề tỉnh hoàng đế? Tại sao không ngăn cản?
Hắn ngồi nhìn Rossi chết trận mà bên ngoài lại mang một bộ dáng vô cùng lạc quan.
Chẳng lẽ …… Hoàng tử Thần vốn hy vọng Rossi chết trận ư?
Không hợp lý, rất không hợp lý!
Lúc Đỗ Duy nhìn về phía hoàng tử Thần, ánh mắt vị điện hạ tuổi còn trẻ này cũng hướng Đỗ Duy nhìn lại. Đỗ Duy rõ ràng từ trong mắt hắn thấy được một tia …..
Không sai, chính là vui vẻ!
Đỗ Duy âm thầm thở dài, xem ra hôm nay cha tham gia trường đảo chính này chỉ sợ không có thuận lợi thành công rồi. Biểu hiện vị Hoàng tử Thần này hoàn toàn không sợ hãi.
Đại hoàng tử thầm hít một hơi thật sâu, nhìn Augustine VI:
-Cha!
Sắc mặt lão hoàng đế mang theo một tia đau xót. Bên cạnh hắn tên ma pháp sư áo choàng màu đỏ nhẹ nhàng đỡ lấy, thấp giọng nói:
-Bệ hạ, hay là ngài trở về thôi.
Sau đó, tên ma pháp sư áo choàng màu đỏ chậm rãi tiến lên, nhìn Đại hoàng tử:
- Điện hạ, ta rất kinh ngạc, ngài có thể khiến một vị thánh giai cường giả thuần phục ngài. Tuy nhiên, ta vẫn muốn thử xem, không biết thủ hạ của ngài có thể giết chết ta hay không đây!
Đại hoàng tử thở dài:
-Tiên sinh Gronkjaer, ta từ nhỏ đã được ngài đích thân dạy bảo. Giờ đến ngài cũng muốn làm khó ta sao?
( chú thích: Jesper Grønkjær là một tiền vệ nổi tiếng của Đan Mạch- vào google để thêm chi tiết- vicent)
-Rất xin lỗi.
Ma pháp sư áo bào màu đỏ Gronkjaer lắc đầu:
-Ta là ma pháp sư cung đình, chỉ thuần phục một mình bệ hạ. Ngài chỉ nên nhìn ta hộ tống bệ hạ trở về trong cung thôi, nếu cần ….. Ngài có thể phái thủ hạ giết chết ta.
Chính vào lúc này, hoàng tử Thần trầm mặc đã lâu rốt cuộc đã mở miệng nói chuyện.
Vị hoàng tử đầy phong độ và khéo léo này hướng về ma pháp sư áo choàng đỏ làm một cử chỉ lễ độ, giọng hắn hết sức cung kính:
-Lão sư phụ, có thể để ta nói hai câu được không?
Lão sư phụ ư?
Đỗ Duy lập tức nhớ ra về truyền thuyết vị hoàng tử này: Vị Thần điện hạ, dưới sự cho phép của hoàng đế thì từ nhỏ không thích vũ kỹ nhưng lại hứng thú học tập ma pháp. Xem ra vị ma pháp sư cung đình áo choàng màu đỏ Gronkjaer đúng là vị lão sư phụ của Thần điện hạ.
- Điện hạ, ngài có gì phân phó sao?
Hoàng tử Thần mỉm cười nói:
-Lão sư phụ, dường như về vũ kỹ mặc dù dưới tay hoàng huynh ta có cường giả thánh giai Rodriguez, nhưng về phương diện ma pháp sư, hãy giao cho ta đây.
Hắn là hoàng tử tôn kính, mặc dù đúng là mở miệng thỉnh cầu nhưng Gronkjaer cũng khó có thể cự tuyệt. Lão ma pháp sư liếc nhìn hoàng đế một cái, thấy Augustine IV không nói lời nào nên yên lặng gật đầu. Vị Thần điện hạ này mặc dù là đệ tử của chính mình nhưng hắn từ nhỏ đã thông minh dị thường. Mặc dù do tuổi còn nhỏ nên ma lực không được như ý, tạm thời còn chưa đạt tới tiêu chuẩn của những cao thủ hàng đầu nhưng cũng rất xuất chúng. Càng huống chi, Gronkjaer biết đồ đệ mình luôn luôn tính kế trước động thủ sau, mọi việc đều lưu lại đường lui. Nếu hắn đã mở miệng, như vậy khẳng định đã có chuẩn bị!
Hoàng tử Thầncũng đồng thời xoay người, quay ra gật đầu với mấy người tùy tùng phía sau:
- Các vị, giờ là lúc để các vị thi triển ma lực thần kỳ.
Phía sau Hoàng tử Thần điện hạ vốn là mấy người mặc trang phục của người hầu trong cung đình. Giờ phút này, hắn vừa dứt lời đã thấy tại hàng phía trước hai gã người hầu bước tách ra, phía sau đi lên hai lão giả. Hai lão giả này đi lên, nhẹ nhàng cởi ra trang phục lễ nghi cung đình lộ ra quần áo bên trong:
Áo choàng ma pháp sư!
Hơn nữa lại là màu trắng!
-Đại ma pháp sư!
Xung quanh rất nhiều người kinh hô.
Áo choàng ma pháp sư màu trắng vốn chỉ có ma pháp sư ngoài tám cấp mới được mặc!
Ngay cả vị ma pháp sư áo choàng màu đỏ Gronkjaer kia thấy rõ bộ dáng hai người này, cũng không khỏi hiện vẻ chấn động trên mặt, gật đầu từ phía xa thi lễ hòa nhã nói:
Hóa ra là hai vị pháp sư Raphael và Leonard.
(Leonardo di ser Piero da Vinci (sinh ngày 15 tháng 4 năm 1452 tại Anchiano, Ý - mất ngày 2 tháng 5 năm 1519 tại Amboise, Pháp) là một họa sĩ, nhà điêu khắc, kiến trúc sư, nhạc sĩ, bác sĩ, kỹ sư, nhà giải phẫu, nhà sáng tạo và là một nhà triết học tự nhiên. http://vi.wikipedia.org/wiki/Leonardo_da_Vinci)
Raffaello (raphael) ( 6 tháng 4 hoặc 28 tháng 3 năm 1483 – 6 tháng 4 năm 1520) [1] là họa sĩ và kiến trúc sư nổi tiếng người Ý nổi tiếng cùng thời với leonardo http://vi.wikipedia.org/wiki/Raffaello )
Huy chương trước ngực hai vị ma pháp sư áo bào trắng này hiển nhiên là do ma pháp công hội phát cho, tượng trưng cho thực lực bát cấp ma pháp sư! Hai bát cấp ma pháp sư đến từ ma pháp công hội!
Đỗ Duy giật mình, nhớ ra sựn kiện ngày đó mình gặp hoàng tử Thần tại ma pháp công hội
Chẳng lẽ …… Từ trước tới giờ ma pháp công hội vốn có vị trí khách quan cũng đã dính vào cuộc đảo chính bên trong hoàng thất cung đình sao??
Hoàng tử Thần đã có được sự ủng hộ của ma pháp công hội ư?
Chứng kiến nụ cười cao thâm khó lường của hoàng tử Thần, trong lòng Đỗ Duy không nhịn được có chút lo lắng cho cha mình. Mặc dù cảm tình cha con hai người chưa chắc đã hòa thuận, nhưng Đỗ Duy biết lần chính biến này bá tước Raymond đã công khai đem cả tương lai gia tộc đều đặt trên người Đại hoàng tử! Nếu như thành công, như vậy ít nhất tại thời đại của Đại hoàng tử, vị trí Rowling gia tộc sẽ vô cùng vinh quang.
Nhưng nếu như thất bại …… Đó chính là muôn đời không ngẩng đầu lên được!
Nhưng không ngờ bây giờ hoàng tử Thần lại chiếm được sự ủng hộ của ma pháp công hội ….. Nguyên là lúc đầu cán cân thắng lợi nghiêng về phía Đại hoàng tử bây giờ e rằng có chút khó lường 。
Có ma pháp công hội phái tới hai đại ma pháp sư, trong lòng Gronkjaer mặc dù có chút hoài nghi nhưng sắc mặt không thể nghi ngờ đã tốt lên rất nhiều. Uy lực ma pháp sư rất lớn, hơn nữa còn có hai Đại ma pháp sư trợ chiến! Dưới điều kiện đã định, uy lực của một Đại ma pháp sư hoàn toàn phát ra đủ để ngăn cản cả vạn hùng binh. Nếu vậy, mặc dù quân đội dưới tay Đại hoàng tử đông đảo, nhưng đối phương ít nhiều cũng nắm vài phần chắc thắng.
-Ha ha ha ha ha ha!
Mặc dù chứng kiến người của ma pháp công hội xuất hiện khiến cho vẻ mặt Đại hoàng tử có chút ngoài ý muốn, nhưng vị Đại điện hạ này tựa hồ bộ dáng cũng không có mấy phần hoảng sợ. Hắn đột nhiên ngửa mặt lên trời cười ha hả. Sau đó chằm chằm nhìn hai vị ma pháp sư áo bào màu trắng của ma pháp công hội, cười lạnh nói:
-Không nghĩ tới rồi! Ma pháp công hội không phải tới giờ đều không tham dự bất cứ vụ đấu tranh chính trị sao? Tại sao hôm nay lại tham dự vào nội bộ đấu tranh trong gia tộc Augustine vậy? Chẳng lẽ chủ tịch Jacobin Dougan tiên sinh quyết định vứt bỏ vị trí khách quan ngàn năm qua ư?
Hai vị ma pháp sư tóc bạc liếc nhìn nhau, vị ma pháp sư bên trái Raphael thở dài, tướng mạo hắn vô cùng hiền lành với một khuôn mặt rất là hòa ái, hơn nữa áo trắng như tuyết tạo ra chút phong phạm của bậc ngoại thế cao nhân:
-Đại điện hạ, ngài chủ tịch nguyện ý ủng hộ hoàng tử Thần, nguyên nhân ngài hẳn là đã hiểu rõ ràng."
-Ta đương nhiên hiểu rõ ràng.
Đại hoàng tử cười lạnh:
-Vị đệ đệ này của ta từ nhỏ đã thích ma pháp, đương nhiên có quan điểm nguyện ý bảo hộ ma pháp công hội. Nếu để hắn lên ngôi hoàng đế, sau này địa vị ma pháp công hội đương nhiên từng bước được nâng lên! Hừ …… Nhưng sự tham dự của ma pháp công hội bên trong đấu tranh cung đình, chủ tịch tiên sinh chẳng lẽ không sợ gây ra ảnh hường không tốt sao?
Raphael đang muốn nói, vị Leonard bên cạnh đã mở miệng tiếp lời. Vị ma pháp sư Leonard này cực kỳ gầy gò, xương gò má cao cao, cùng với một đôi mắt mình tam giác, con ngươi hắn màu trắng thì nhiều mà màu đen thì ít khiến người ta nhìn qua cực kỳ không thoải mái, lại còn giọng nói cực kỳ ngạo mạn nữa. Hắn cười lạnh nói:
- Đại điện hạ, ngài đã dám gây ra trường chính biến này, chẳng lẽ không sợ ảnh hưởng nào ư? Hừ, nhiều lời vô nghĩa, nếu như ngài có thứ gì có thể chống lại được ma pháp sư, bằng không hãy rút lui đi!
Nói xong, vị ma pháp sư tính tình táo bạo này giơ tay lên, trong tay hiện ra một thanh ma trượng bằng gỗ hồ đào màu đen,trên đỉnh ma trượng khảm một viên đá màu lam, hiển nhiên hắn am hiểu nhất chính là thủy hệ ma pháp. Trên ma trượng của hắn hiện ra một đoàn ánh sáng ma lực màu lam。Áo bào màu trắng toàn thân dưới ánh sáng ma pháp màu lam ánh lên như một tầng sóng nước biển màu lam:
-Đến đây đi,Đại điện hạ, để cho ta xem trên đại lục này còn tồn tại ma pháp sư nào có thể khiêu chiến ma pháp công hội không!
Lời này vừa thốt ra, Đại hoàng tử vẫn không nói gì nhưng thật ra ma pháp sư áo bào đỏ Gronkjaer sắc mặt có chút khó coi. Dù sao, ma pháp công hội mặc dù đúng là có ma pháp sư đứng đầu đại lục. Nhưng duy chỉ có một hệ ma pháp sư cung đình không chịu sự quản lý của ma pháp công hội, mà ngàn năm nay đã trở thành truyền thừa đời đời trong nội bộ, cơ hồ có thể có vị trí cân bằng cùng với ma pháp công hội. Những lời này của Leonard mặc dù dùng để uy hiếp Đại hoàng tử, nhưng lại vô tình làm cho vị đứng đầu cung đình ma pháp sư Gronkjaer này có chút không thoải mái.
Đại hoàng tử lẳng lặng nhìn hai vị Đại ma pháp sư của ma pháp công hội, trên mặt hắn có chút bất đắc dĩ. Sau chốc lát, hắn thở dài:
- Đã như vậy, ta cũng không còn lựa chọn nào khác.
Dứt lời, Đại hoàng tử ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, giống như đối với không khí cung kính vái một cái thật sâu, giọng nói cực kỳ cung kính:
-Tiên sinh, xem ra phải mời ngài ra tay rồi.
Chỉ chốc lát sau, trên bầu trời giống truyền đến một tiếng cười nhẹ nhàng. Thanh âm kia rất già nua nhưng lại mang theo …… ngạo khí không cách nào che dấu!
-Tốt lắm, đã như vậy thì sẽ được như ngươi mong muốn!
Giọng nói này không biết từ nơi nào vọng lại, chỉ là âm thanh từ bốn phía truyền tới phiêu đãng tại bầu trời phía trên quảng trường.
Thanh âm qua đi, trên không trung hoàng thành bỗng không hề báo trước cháy lên một ngọn lửa màu xanh biếc. Tức thì một thân ảnh màu xanh biếc đi ra từ phía trong ngọn lửa!
Ma pháp sư kia mặc áo bào màu xanh biếc, màu xanh này có phần lộ vẻ sầu thảm hắt chiếu lên trên mặt người này, tựa hồ mang theo một tia quỷ dị. Trên đầu hắn mang một cái mũ trùm cao cao, gần như tất cả đều là một màu xanh biếc. Ngay cả bên hông hắn, cũng lộ ra một …… cây sáo xanh biếc!
Đỗ Duy sửng sốt, bộ dạng này, hắn dường như đã thấy qua ở đâu đó.
Tuy nhiên khi ma pháp sư này từ trên bầu trời hạ xuống, nhìn thấy rõ khuôn mặt người này sắc mặt Đỗ Duy đột nhiên cuồng biến!
"Gan, Gandalf!??"
Tiếng hô khẽ này của Đỗ Duy cũng không khiến những người khác chú ý, nhưng là nội tâm Đỗ Duy lại vô cùng chấn động. Lúc này cũng không cách nào dùng ngôn ngữ để miêu tả được!
Ma pháp sư kia đột nhiên từ trên trời hạ xuống. Khuôn mặt kia, nhãn thần kia, mi mắt kia, cái mũi kia, đôi môi kia ….. toàn bộ tướng mạo, dường như chính là người đã chết đi trước kia, người mấy tháng trước từng đem Đỗ Duy tiến vào rừng rậm Băng Phong, người vì để bảo vệ Đỗ Duy mà chết dưới tay long tộc trưởng, chính là truyền kì ma pháp sư trên đại lục, Gandalf !!!
Ngay cả đại ma pháp sư Leonard cuồng ngạo kia nhìn thấy người này cũng đột nhiên sắc mặt cuồng biến. Bỗng nghe phanh một tiếng, hắc đã ném ma trượng trong tay xuống, sau đó quỳ trên mặt đất, ngay cả thân thể cũng như bò trên mặt đất, giọng nói hết sức cung kính, thành thành thật thật lắp bắp kinh hô:
-Gan, Gandalf lão sư! Ngài còn sống!
Vừa dứt lời, toàn trường chấn động!
Gandalf!? Đệ nhất ma pháp sư trên đại lục, Gandalf ư?!