“ Bớt sàm ngôn đi, nói cậu tra thì liền tra đi.” Giang Triết cơ hồ là thẹn quá háo giận.
Anh không sợ những chuyện khác, dù sao chuyện như vậy cùng không phải làlần đầu tiên anh làm, nhưng anh sợ sẽ để lại hậu quả, ngày hôm qua anhkhông có dùng bất kì biện pháp phòng hộ nào, mà tối đó Lục Không Cáchkhẳng định đã có chuẩn bị trước khi hành động, cô ta ước gì mình mangthai, làm sao có thể dùng biện pháp phòng hộ.
Anh sẽ không cho bất kì người phụ nữ nào mang thai, trừ Giang Thiến Nhi, nhưng Giang Thiến Nhi lại không được.
“ Này, Giang Triết, đây chính là cậu không phải, cầu tôi giúp còn chảnhnhư vậy?” Vẫn là thanh âm dửng dưng như vậy, Giang Triết lập tức cúpđiện thoại, anh biết Giang Phấn sẽ đi làm.
Cậu ta thích đùa giỡn, nhưng làm việc lại rất chăm chỉ nghiêm túc.
Quả nhiên, khoảng 20 phút sau, Giang triết liền nhận được điện thoại của Giang Phấn
“ Người anh em, rốt cuộc cậu chọc người ta như thế nào, nửa thàng trước,Lục gia đột nhiên bán công ty, sau đó người của Lục gia đột nhiên biếnmất, mười mấy phút trước tôi đi tra xát, trong biệt thự quả thật khôngcó một bóng người.”
“ Xuất nhập cảnh ghi chép thế nào?” Đúng là có chuẩn bị, đoán chừng ghi chép xuất nhập cảnh cũng đã bị xóa sạch.
“ Không có ghi chép.”
Giang Triết trầm mặc không nói, anh tin tưởng tác phong làm việc của GiangPhấn, nếu như cậu ta nói không có, vậy thì thật phiền toái.
“ Mặc kệ, tôi bất kể cậu dùng phương pháp gì, đều phải giúp tôi tra được người này, dù có đào sâu ba thước.”
Giang triết nói xong liền tắt điện thoại.
Giang Phấn là anh họ của anh, từ nhỏ thích Thiên Mã Hành Không, còn có suyluận, sau khi lớn lên cha mẹ phản đối phản đối, làm một thám tử tư. Trên thực tế, cậu ta vô cùng thành công, bất luận kẻ nào cũng biết, chỉ cầnGiang Phấn chịu tiếp nhận, vậy thì chứng tỏ chuyện đã thành công rồi.
Cho nên, anh tin tưởng Giang Phấn nhất định có thể thay anh tìm ra Lục Không Cách.
Điện thoại di động đột nhiên vang lên, Giang Triết khẽ cau mày, anh giờ phút này chỉ muốn yên tĩnh một chút, anh không muốn nhận điện thoại, nhưngvẫn nhìn phía dãy số, không khỏi ngẩn người, phía trên kia đang hiện lên dãy số cảu Giang Thiến Nhi.
“ Anh” Thanh âm sợ hãi, căn bản không giống thanh âm của Giang Thiến Nhi ngày thường.
Giang Triết chậm rãi nhắm mắt lại, anh lập tức nhớ tới lời cam kết ngày hôm qua.
“ Thiến Nhi, thật xin lỗi, anh quên mất.” Trong nội tâm thật sâu áy náy,cho dù bận rộn cũng không nên quên chuyện đã hứa với Thiến Nhi.