Dịch: Hàn Phong Vũ
Hạ Thiên Kỳ đi thẳng vào trong phòng, sau lưng, ba người Triệu An Quốc nhìn nhau một cái, rồi cũng có chút thấp thỏm đi theo Hạ Thiên Kỳ vào trong.
Đè công tắc ở cạnh cửa xuống, ánh mắt Hạ thiên Kỳ lại tập trung trên giường, hoặc nói chính xác hơn là dưới gầm giường, vì nơi đó có máu đỏ không ngừng chảy ra, cuối cùng tạo thành một dải máu lớn ở vị trí cạnh chân bọn họ.
Mùi máu tanh Triệu An Quốc nói trước đó chắc chắn tới từ dưới giường, Hạ Thiên Kỳ do dự một hồi, lại tiến lên từng bước ngồi xổm người xuống, tiếp theo vươn một tay cầm drap giường vén lên.
Mất đi che phủ của drap giường, cảnh tượng thê thảm dưới giường đệm lại tức khắc lộ ra.
Người chết chính là Lý Khang Địch mất tích trước đó, toàn thân từ trên xuống dưới đầy thương tích dày đặc, da trên mặt như từng bị côn trùng gặm, da thịt lồi ra ngoài khiến người khác tê dại da đầu, đôi mắt đầy máu bị lồi ra khỏi hốc mắt, một trái một phải rũ xuống bên ngoài.
"Sao hắn lại chết ở chỗ này? Cái này không đúng!"
Triệu An Quốc nhìn thi thể của Lý Khang Địch, gãi đầu với vẻ mặt mờ mịt, sau đó lại nghe hắn hỏi Hạ Thiên Kỳ:
"Tiền bối, trước đó em từng lục soát phòng này, tuyệt đối không có thi thể của người này, em vô cùng khẳng định."
Triệu An Quốc và Đào Kim Sơn cũng không biết vừa rồi có chuyện gì xảy ra trong hành lang, cho nên Triệu An Quốc và Đào Kim Sơn đều rất ngoài ý muốn khi thấy thi thể Lý Khang Địch xuất hiện dưới giường.
Vì như những gì Triệu An Quốc nói với Hạ Thiên Kỳ, mỗi gian phòng ở nơi này bọn họ đều tìm qua một lần, nếu trước đó thi thể của Lý Khang Địch nằm ở đây, vậy thì không có lý do bọn họ không phát hiện ra mới đúng.
Mặc dù không hiểu rõ rốt cuộc chuyện gì xảy ra, thế nhưng máu chưa khô trên mặt đất vẫn khiến Vương Tang Du ít nhiều gì đoán ra một phần tình hình.
"Quỷ vật của sự kiện này chắc là một con lệ quỷ."
Hạ Thiên Kỳ quan sát thi thể của Lý Khang Địch hồi lâu, sau đó hắn đột nhiên nói với ba người trong phòng.
"Tiền bối, sao anh biết quỷ vật của sự kiện này là lệ quỷ?"
"Vì quỷ mị tuyệt đối không có năng lực đáng sợ như vậy, nếu không phải quỷ vật trong sự kiện đoàn thể bị hạn chế trên thực lực, thậm chí tôi còn cảm thấy quỷ vật ẩn mình trong sự kiện ở nơi này vốn là một con ác quỷ."
"Ác quỷ?"
Nghe được hai chữ "ác quỷ" này, ba người cũng không khỏi hít ngược một ngụm khí lạnh, nói tới cái cấp bậc ác quỷ này, với thực lực hiện tại của bọn họ mà nói, thật sự là quá mức xa xôi, dù sao thực lực của ba người bọn họ ngay cả cấp lệ quỷ cũng không có.
"Cũng không phải ác quỷ, chỉ là một con lệ quỷ núp trong bóng tối, dùng năng lực giết người mà thôi.
Đồng thời thực lực của nó cũng không phải đối thủ của tôi, nếu không nó sẽ không luôn núp trong bóng tối, lợi dụng năng lực của nó thử đi đánh lén chúng ta."
Hạ Thiên Kỳ nói đến đây, Đào Kim Sơn lại nhịn không được hỏi: "Lãnh đạo, con quỷ vật kia rốt cuộc nắm giữ năng lực gì, Lý Khang Địch này đã chết từ sớm rồi, chúng ta tìm một vòng trong ngoài khách sạn đều không tìm ra, vì sao bây giờ thi thể lại chạy ra.
Còn có vừa rồi chúng tôi cũng nghe Lý Khang Địch hét lớn trong hành lang, thậm chí tôi cảm thấy hắn hoàn toàn không chết."
"Thứ hiện ra trong hành lang trước đó không phải quỷ hồn của Lý Khang Địch, mà là Lý Khang Địch thật sự."
Hạ Thiên Kỳ đột nhiên nói ra một sự thật khiến ba người Vương Tang Du cảm thấy sóng lưng lạnh toát.
"Tôi có chút mơ hồ, không phải Lý Khang Địch đã chết mấy giờ trước rồi hay sao? Lẽ nào hắn thật sự không chết? Vậy thì chuyện số thông tin của hắn biến mất nên giải thích thế nào?"
"Chắc là một loại năng lực thời không.*" Sau khi suy nghĩ một chút, Vương Tang Du nói không quá chắc chắn.
*Thời không: thời gian và không gian.
Hạ Thiên Kỳ nhìn Vương Tang Du một cái, ra hiệu cho cô nói tiếp, thấy vậy, Vương Tang Du có chút lúng túng cười một tiếng:
"Tôi cũng chỉ là đoán, cảm thấy trước đó Lý Khang Địch đột nhiên mất tích không chút tiếng động, sống không thấy người chết không thấy xác, chỉ có thể xác định cái chết của hắn thông qua số thông tin của hắn biến mất. Thế nhưng vừa rồi, hắn lại đột nhiên sống lại hiện ra trong hành lang, sau đó thi thể của hắn cũng xuất hiện trong phòng vốn thuộc về hắn này..."
Vương Tang Du nói đến đây, rồi lại không biết nên nói cái gì cho phải.
Hạ Thiên Kỳ cũng không ép Vương Tang Du nói hết, mà nhận cái đầu đề này, lên tiếng giải thích:
"Tôi đã đi gặp trưởng thôn và bí thư thôn, mà lúc tôi đến gặp trưởng thôn, tôi vừa mới gõ cửa chính ngoài sân, trưởng thôn đã nhận ra tôi ngay, cũng nói ra tên của tôi, nhưng trên thực tế tôi lại hoàn toàn không biết gì về ông ta, hoàn toàn không cho là ông ta sẽ nhận ra tôi. Mãi đến khi tôi qua quá trình hỏi dò, tôi mới hiểu được, hóa ra trước khi tôi đến nhà trưởng thôn từng có một người giống tôi như đúc tìm tới nhà ông ta trước một bước.
Sau khi nghe xong, tôi chỉ cảm thấy đây hẳn là một con quỷ vật ngụy trang thành bộ dạng của tôi, thế nhưng khi tôi vào nhà nhà bí thư thôn chậm một chút, tôi lại thấy hai bí thư thôn giống nhau như đúc ở trong nhà bí thư thôn.
Ngay từ đầu tôi còn cho là quỷ vật giả mạo ông ta, nhưng sau đó tôi thay đổi suy nghĩ này, vì tôi phát hiện hai người giống nhau như đúc này, vốn là cùng một người."
"Hai bí thư thôn giống nhau như đúc, làm sao có thể là cùng một người, mặc dù một cặp sinh đôi dáng vẻ rất giống nhau, vậy cũng sẽ không phải là một người đi."
Triệu An Quốc đã hoàn toàn bị Hạ thiên Kỳ xoay cho mơ hồ, còn Vương Tang Du nghe xong thì lại như có điều suy nghĩ, hiển nhiên là để ý tới suy nghĩ của Hạ Thiên Kỳ.
Hạ Thiên Kỳ cũng không trông cậy vào ba người Vương Tang Du có thể hiểu rõ toàn bộ, trên thực tế thì chỉ cần có một người nghe hiểu rõ ràng là được, còn lại chỉ là truyền đạt lại phát hiện của hắn xuống dưới, tránh cho nhiều cái chết xảy ra hơn.
Thấy Vương Tang Du nghe lọt tai, Hạ Thiên Kỳ lại nói tiếp:
"Thật ra loại tình hình này có thể tồn tại, có điều là dưới trạng thái lý tưởng.
Ví dụ như cậu bây giờ, vào mười phút trước đó cậu đồng thời xuất hiện trong tầm mắt một người khác, cậu cảm thấy người kia sẽ nghĩ thế nào?
Là sẽ nghĩ hai người là anh em sinh đôi, hay là nghĩ một người trong các người là quỷ ngụy trang?"
"Nếu là tôi, tôi nhất định sẽ nghĩ có phải có quỷ đang ngụy trang cho đủ số hay không. Dĩ nhiên, cũng không loại trừ khả năng là sinh đôi, trừ phi ngay cả quần áo cũng giống nhau."
Đào Kim Sơn nghe xong trả lời theo bản năng.
Hạ Thiên Kỳ nhìn Đào Kim Sơn một cái, muốn nói tiếp về cái đề tài này, nhưng lúc này, Vương Tang Du lại đột nhiên nghĩ thông suốt cái gì, lại nhìn hắn hỏi:
"Quản lý Hạ, ý của anh là nói, quỷ vật trong sự kiện đoàn thể lần này là một con lệ quỷ có năng lực thao túng thời không sao?"
"Đừng nói nhảm, lệ quỷ làm sao có thể có năng lực thao túng thời không, nếu thật sự có, thì có không phải quỷ, mà là thần!"
Lần này Triệu An Quốc và Đào Kim Sơn gần như đồng thanh, đều cảm thấy cái suy đoán to gan này của Vương Tang Du rất có chút nhảm nhí.
Có điều Hạ Thiên Kỳ lại gật đầu không có biểu tình gì, bày tỏ thái độ nói:
"Là một con lệ quỷ tự nhiên không có biện pháp thao túng thời không, thế nhưng..."
Nói đến đây, Hạ Thiên Kỳ đột nhiên dừng tiếng nói, tiếp theo nhìn ra ngoài song cửa sổ bị bóng đêm bao phủ.