Dịch: Hàn Phong Vũ| Anh Túc team
Thấy hai nhãn cầu to lớn kia từ trên trời rơi xuống, sắc mặt của Mộc Tử Hi không khỏi trở nên càng thêm ngưng trọng.
"Mộc Tử Hi, hai nhãn cầu to lớn kia... Là thứ quỷ gì?"
"Là quỷ nhãn, một đôi mắt có thể tạo thành phiền toái cực lớn cho chúng ta."
Mặc dù Hạ Thiên Kỳ không rõ quỷ nhãn trong miệng Mộc Tử Hi nói rốt cuộc có bao nhiêu đáng sợ, thế nhưng thê sự xuất hiện của hai nhãn cầu kia, hắn nghiễm nhiên cảm nhận được một luồng khí lạnh băng như đến từ địa ngục, lúc này đang tràn ra từ đáy lòng hắn không thể ngăn cản.
Hạ Thiên Kỳ cũng không lắm lời đi hỏi Mộc Tử Hi định làm gì hay không giải quyết được, vì cho dù Mộc Tử Hi nói không giải quyết được, thì hắn bây giờ cũng không cách nào dứt ra đến giúp một tay, tất cả cũng chỉ có thể đợi được đến khi hắn giải quyết được tên mập chết bầm đối diện rồi lại nói tiếp.
Lão Mập đã cảm thấy Hạ Thiên Kỳ bày ra quyết tâm giết chóc với hắn, mặt mũi hắn dữ tợn trừng mắt nhìn Hạ Thiên Kỳ, mặc dù dáng vẻ nhìn qua rất hung ác, nhưng thực tế trong lòng hắn đang bồn chồn, vì hiện tại hắn đã không còn bao nhiêu biện pháp đối phó Hạ Thiên Kỳ.
Hạ Thiên Kỳ chính là loại người thích thừa dịp mày bệnh thì phải lấy mạng mày đi, thấy trong mắt lão Mập lộ ra khiếp đảm, Hạ Thiên Kỳ lại tay cầm đoản kiếm, đột nhiên phóng thẳng về phía lão Mập, để lại một chuỗi bóng dáng hư ảnh ngay tại chỗ, quanh thân tản ra sát ý nồng đậm.
"Hầu Tử, con mẹ mày sau đó nhất định phải bồi thường cho tao!"
Lao Mập mắt thấy hình tình không ổn, lúc này gã cũng không quan tâm đến quá nhiều, một bên vừa chật vật bỏ chạy về bên cạnh biệt thự, vừa móc ra một bình thuốc thuật pháp trong ngực, thậm chí nắp cũng không mở ra, cứ như vậy nhét vào trong miệng.
"Chết tiệt! Quên mất còn có thứ này!"
Mắt thấy lão Mập trực tiếp nuốt một chai nước thuốc thuật pháp, Hạ Thiên Kỳ chửi to một tiếng, sau đó tốc độ cũng theo cổ tức giận này mà tăng nhanh vài phần, hai ba hơi thở cả người đã vượt tới trước mặt lão Mập.
Có điều lúc này lão Mập đã khôi phục toàn bộ khí lực, lại thấy gã toét miệng gầm thét một tiếng. Cái đầu mập mạp trên đầu lão Mập đang trong tiếng gầm thét lần nữa phân hóa thành nhiều cái hơn, sau khi tản ra cực nhanh, thì nổi giận trừng mắt nhìn Hạ Thiên Kỳ cùng rít lên như quỷ kêu:
"Lần này tao xem ai có thể cứu mày!"
Mắt thấy lão Mập đang lợi dụng nước thuốc thuật pháp khôi phục, lần nữa vận dụng năng lực nuốt chửng kia của hắn, Hạ Thiên Kỳ cũng không tiếp tục chủ động ra trận nữa, thân thể vội vàng lùi lại liên tục, thu hồi lại thanh đoản kiếm đen vào trong thân thể, tức khắc hòa tan thành chất lỏng màu đen.
Chất lỏng màu đen quay về, ngay sau đó Hạ Thiên Kỳ cũng thực hiện lệ quỷ hóa, một đôi mắt màu đỏ huyết quang ngút trồi, trên mặt giăng đầy đường vân màu đen đan xen, nhìn qua hung ác không gì sánh được.
Sau khi lệ quỷ hóa, sức phòng ngự của Hạ Thiên Kỳ tức khắc có mức nâng cao về chất, đồng thời tính nhanh nhẹn, sức phản ứng, cũng với khả năng hồi phục nếu so với trước kia còn mạnh hơn. Điều duy nhất thua kém, chắc chắn là năng lực công kích.
Hắn không biện pháp nào làm như trước, là sử dụng đoản kiếm đen của hắn rất dễ dàng có thể cắt rơi mấy cái đầu người kia.
Lão Mập vẫn cho là Hạ Thiên Kỳ không cách nào lệ quỷ hóa, chỉ biết dựa vào hai món vũ khí kia, cho tới giờ khắc này hắn mới thật sự ý thức được, trước đó Hạ Thiên Kỳ vẫn còn giữ lại một chiêu.
"Mẹ mày! Dám xem thường tao!"
Lão Mập không rõ ràng chân tướng còn tưởng là bị Hạ Thiên Kỳ coi thường, lúc này lại thấy một cái đầu người trong số đó nhanh chóng quay về, tiếp theo, bốn cái đầu người còn sót lại như dung hợp với nhau, lúc này trên dưới dính liền lại cùng nhau.
Cùng lúc đó, thân thể lão Mập cũng trở nên càng thêm to béo, nếu nói hình thể vốn có của hắn như một chiếc xe bọc thép, vậy thì lúc này hình thể hắn nhìn qua càng giống một chiếc xe tăng.
Lệ quỷ hóa của lão Mập hiển nhiên là không giống như tình huống của hắn, vì sau khi lệ quỷ hóa rồi, lão Mập như mất đi khả năng đi chuyển, hai chân hoàn toàn lún xuống trong bùn đất.
Mà bốn cái đầu người vừa mới dung hợp lại kia, trên hệ thống thì cũng tăng vọt hơn rất nhiều, bán kính ít nhất có khoảng một thước.
Mặc dù lão Mập nhìn qua hoàn toàn đánh mất năng lực hoạt động, thế nhưng Hạ Thiên Kỳ cũng không dám liều lĩnh lao qua, còn dang cảnh giác quan sát hành động kế tiếp của lão Mập.
"Hôm nay tao nhất định phải giết mày!"
Đây đã không biết là lần thứ bao nhiêu lão Mập cho thấy quyết tâm phải trừ diệt Hạ Thiên Kỳ, Hạ Thiên Kỳ cười lạnh một tiếng, cố tình châm chọc nói:
"Đây là chuyện tiếu lâm buồn cười nhất tôi từng nghe qua, cám ơn tên mập chết bầm anh, đã chết đến nơi còn muốn chọc cười tôi!"
Câu đối đáp này của Hạ Thiên Kỳ khiến lão Mập nghẹn quá sức, điều này cũng khiến lão Mập hoàn toàn phát điên, lại thấy đầu người trên cổ hắn đột nhiên nhảy dựng lên như lò xo vậy, tiếp theo cắn một cái trên cái đầu người to lớn treo phía trên.
Nhìn đến chỗ này, Hạ Thiên Kỳ mơ hồ đoán được ý đồ của lão Mập, bởi vì một màn này nhìn thế nào cũng giống lão Mập dùng đầu và cổ của mình lắp ráp thành một quả tạ xích đặc biệt to lớn.
"Tên mập chết bầm này không phải dùng đầu của hắn ta ném mình đi?"
Hạ Thiên Kỳ không dám không phòng bị, vội vàng hút một phần quỷ khí trong thân thể ra, hóa thành một tấm lá chắn chặn lại trước người mình.
Mà lão Mập sau khi làm ra hành động kỳ quái kia, tiếng cười của gã càng thêm đinh tai nhức óc, trong lòng Hạ Thiên Kỳ cũng xảy ra một dự cảm nguy hiểm.
"Đồ rác rưởi, mày đi chết đi cho tao!"
Hai cánh tay màu đen tráng kiện của lão Mập bắt lại cái cổ bị kéo dài của gã, sau đó, lại thấy hắn làm như đang xoay quả tạ xích, cầm đầu của hắn xoay thẳng về hướng Hạ Thiên Kỳ.
Trong một cái chớp mắt này, Hạ Thiên Kỳ chỉ cảm thấy bản thân mình bị một lực hút đến từ bốn phương tám hướng khóa chặt, cổ lực hút này khiến thân thể của hắn như bị đổ chì, rất khó làm ra phản ứng thoát đi trong thời gian ngắn.
"Ầm!"
Quỷ thuẫn và đầu người của lão Mập vừa va chạm mạnh với nhau đã lập tức sinh ra tiếng vang ầm ầm tán loạn.
Hạ Thiên Kỳ cũng bị uy lực còn sót lại chấn động bay ra thật xa, bò dậy khỏi mặt đất vô cùng chật vật.
Lúc này nhìn lại cái đầu người kia, thì giống như lại bị hai cánh tay tráng kiện của lão Mập thu về, đang trữ lực cho đòn thứ hai.
Đón tấn công đầu người của lão Mập có thể nói là khiến Hạ Thiên Kỳ kinh hãi không thôi, vì đầu người va chạm đến không những lực tấn công mạnh mẽ, nó thật còn có sẵn lực hút kéo tới nuốt chửng, khiến hắn rất khó phản ứng lại trong một thời gian ngắn, đây mới thật sự là điểm chết người.
Quỷ thuẫn hắn vừa mới dùng quỷ khí tạo ra, nói không khoa trương chút nào là đã dùng hết ba phần quỷ khí trong thân thể, nhưng đến như vậy vẫn còn không chịu nổi một đòn của lão Mập.
"Không thể lại để hắn tấn công tiếp nữa, nếu không thì chờ quỷ khí tiêu hao hết, mình cũng xong đời."
Hạ Thiên Kỳ cân nhắc thật nhanh trong lòng một chút, cũng không dám tiếp tục bị động phòng ngự nữa, lúc này định chủ động ra trận, dù sao lúc này lão Mập chịu bị khó khăn với thể trọng khổng lồ, bản thân không tồn tại bất kỳ khả năng di chuyển nào.
Nghĩ đến đây, Hạ Thiên Kỳ định khôi phục lại trạng thái bình thường, sử dụng đoản kiếm màu đen tung một kích giết chết lão Mập.
Nhưng có lẽ đoán được tính toán của Hạ Thiên Kỳ, chỉ thấy lão Mập lần nữa xoay ra đầu của gã, đồng tử Hạ Thiên Kỳ hơi co lại, thân thể vô ý thức nhảy cực nhanh qua một bên, trên tay huyễn hóa ra một tấm quỷ thuẫn dùng làm phòng ngự, Hạ Thiên Kỳ lại lần nữa bị dư chấn còn lại hất bay rất xa.
Đồng thời lần này nếu so với trước đó còn nghiêm trọng hơn rất nhiều, hắn chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân bị chấn động muốn rời ra thành từng mảnh.