NgÅ© Bảo bá» tá»ng quản của Tuyá»t Ảnh Thà nh gá»i Äi há»i chuyá»n, trÆ°á»c khi Äi NgÅ© Bảo sợ Äức Ãm má»t mình xoay sá» không tiá»n nên ÄÆ°a ngân lượng cho Ä**m tiá»u nhá», bảo gã phụ phục vụ bá»nh nhân trên giÆ°á»ng. Ä**m tiá»u nhá» nhìn thấy Äức Ãm liá»n thần há»n Äiên Äảo. Nhân váºt Äá»ng nhân nhÆ° váºy, thế nhÆ°ng má»t thân bá»nh nhược nằm á» trên giÆ°á»ng kiá»u nhược nhÆ° hoa hải ÄÆ°á»ng, ngÆ°á»i nà o không xót xa? Bất ká» Má» Dung Äức Ãm là má»t nam nhân Äi chÄng nữa, khiến ngÆ°á»i khác trá» thà nh hoa si.
Má» Dung Äức Ãm Äắp chÄn nằm trên giÆ°á»ng dưỡng thÆ°Æ¡ng. Tháºt là nhà m chán. Hắn Äuá»i Äi Ä**m tiá»u nhá» chảy nÆ°á»c miếng nhìn mình, nhất thá»i trong khách phòng chá» còn lại má»t mình hắn mà yên tÄ©nh hẳn. Sau Äó má»t lát, Má» Dung Äức Ãm lại nhà m chán Äi ngủ giết thá»i gian.
Lúc nà y khà trá»i bên ngoà i lại trá» nên không tá»t, ná»i lên cÆ¡n mÆ°a lạnh bÄng. Sau khi tá»nh lại, Má» Dung Äức Ãm khẽ ngẩng Äầu lên thấy mÆ°a rÆ¡i cà ng lúc cà ng lá»n, ngay cả ngÆ°á»i Äóng cá»a sá» há» cÅ©ng không có, tá»i buá»i trÆ°a cÅ©ng không ai Äến ÄÆ°a cÆ¡m. Hắn ai thán má»t tiếng, ngá»i dáºy khá»i giÆ°á»ng, mặc y phục qua loa rá»i Äeo sa mạo NgÅ© Bảo mang tá»i và o, Äi kiếm Äá» Än.
Tháºt vất vả xuá»ng Äến lầu dÆ°á»i chá» chÆ°á»ng quỹ, vá»n Äá»nh gá»i thức Än thì xui xẻo thay Äức Ãm trên ngÆ°á»i không có tiá»n. Hắn từ trÆ°á»c Äến giá» cÅ©ng không mang theo tiá»n, nếu không phải Long Sách mang tiá»n thì cÅ©ng là NgÅ© Bảo, lần nà y ngay cả Än cÆ¡m cÅ©ng không có tiá»n. Không còn cách nà o khác hắn lại lên lầu lục, những tên kia Äúng là không Äá» lại ná»a phần tiá»n! Không biết Äã Äi Äâu hết rá»i?! Nhuyá»
n kiếm trá» giá trÄm vạn của hắn Äâu?!!! Tên tiá»u nhá» vừa má»i cầm tiá»n của hắn Äâu?! Má» Dung Äức Ãm Äá»t nhiên há»i tÆ°á»ng lại, liá»n láºp tức xuá»ng lầu dÆ°á»i tìm, rá»t cuá»c tìm Äược gã kia. Hắn kéo cỠáo của Ä**m tiá»u nhá» nói: “Trả tiá»n lại cho ta!”
Ä**m tiá»u nhá» bá» lặc không phải nhẹ, vì váºy mà lấy Äược tiá»n Än trÆ°a. Khiến Äức Ãm bất ngá» chÃnh là , nÆ¡i nà y là khách sạn tá»t nhất á» nÆ¡i nà y, thức Än tất nhiên Äắt Äá» hÆ¡n nhiá»u so vá»i mấy lượng bạc của Äức Ãm. Hắn Äà nh phải mượn má»t cái dù của chÆ°á»ng quá»·, Äi Äến quán mì gần Äó.
Ngá»i á» quán mì nhìn bát mì Äược bÆ°ng lên vá»i mấy miếng thá»t dê, Má» Dung Äức Ãm Äá»t nhiên bi thÆ°Æ¡ng. NgÆ°á»i khác bá» thÆ°Æ¡ng thì nằm trên giÆ°á»ng có cháo gà , có thức Än ngon hầu hạ. Mình thế nhÆ°ng không ngÆ°á»i không tiá»n á» quán ngoà i ÄÆ°á»ng Än mì dÆ°á»i mÆ°a. Äáng háºn! Äáng háºn!! Vì váºy hắn liá»n gá»i Äến lão bản cho hắn thêm hai quả trứng gà .
“Trứng gà mÆ°á»i Äá»ng.” Lão bản Äem trà diá»p Äản bÆ°ng cho hắn, nói.
“Má»i vừa rá»i không phải ngÆ°Æ¡i nói bá»n Äá»ng sao?: Má» Dung Äức Ãm buá»n bá»±c nói. “Ta nói mÆ°á»i Äá»ng là mÆ°á»i Äá»ng, do ngÆ°Æ¡i không nghe rõ thôi. NgÆ°Æ¡i xem trứng gà của ta ngon nhÆ° váºy, sao có thá» chá» bán có bá»n Äá»ng Äược?” Lão giảo hoạt dùng giá»ng Äá»a phÆ°Æ¡ng Äá» lừa lấy tiá»n, sau Äó liá»n khoanh tay lại nói: “Khách quan, ngÆ°Æ¡i có muá»n Än hay không. Äá» ta mà hô má»t tiếng, các huynh Äá» ta sẽ Äến Äây xem Äấy.”
“Không phải chá» là má»t quả trứng gà thôi sao? Còn muá»n kiếm ngÆ°á»i Äánh ta?” Má» Dung Äức Ãm âm trầm nói.
“Äánh ngÆ°Æ¡i? Khách quan, ta Äâu có nói váºy. Ngà i cứ Än Äà ng hoà ng là Äược! Nhân tiá»n nói luôn, tô mì nà y bá»n mÆ°Æ¡i Äá»ng.” Lão bản nói.
“Không phải bảo ‘là bá»n Äá»ng’ sao?” Äức Ãm cả kinh nói, lại ráºp bẫy vì giá»ng Äá»a phÆ°Æ¡ng.
“Mấy huynh Äá» á» Äây có thá» chứng minh, ta lão TrÆ°Æ¡ng bán mì mÆ°á»i mấy nÄm, từ trÆ°á»c Äến giá» Äá»u là bá»n mÆ°Æ¡i Äá»ng má»t bát. Không tin ngà i cứ Äi thá» và o tạt và o quán nà o Äó trên ÄÆ°á»ng xem, má»t chén dÆ°Æ¡ng xuân diá»n cÅ©ng mất mÆ°á»i hai Äá»ng rá»i! Än mì của ta bá»n mÆ°Æ¡i Äá»ng Äã rẻ lắm rá»i Äó, huá»ng gì còn có trứng thượng hạng” Lão bản lý sá»±.
“Trứng khá» gì chứ, bảo Äám huynh Äá» của ngÆ°Æ¡i tá»i Äây! Lão tá» chá» muá»n Än bát mì bá»n Äá»ng Äấy?!” Má» Dung Äức Ãm Äá»t nhiên lại bá»c phát, khoát tay liá»n Äem cái bà n xá»c lên. Kết quả Äá»ng tác quá mạnh là m Äá»ng Äến vết thÆ°Æ¡ng, khiến bên hông bÄng kÃn của hắn nhói nhau. Lão bản kia thấy dáng bá» kháºp khá»
nh của hắn mà ỷ y bắt nạt kẻ yếu lá»n tiếng quát, rất nhanh gá»i tá»i mÆ°á»i mấy tên Äem Äức Ãm vây lại.
Lão bản lúc nà y cÆ°á»i gian nói: “Khách quan, nếu muá»n giải quyết riêng cÅ©ng Äược. NhÆ° vầy Äi, ta tÃnh ngÆ°Æ¡i tô mì bá»n mÆ°Æ¡i hai Äá»ng, trứng gà nÄm Äá»ng má»t quả, má»i ngÆ°á»i Äá»u yên á»n. Nếu không, chá» sợ khách quan phải nằm mà ra khá»i thà nh mất.”
“Câm má»m! Tên gian thÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i!” Má» Dung Äức Ãm nắm bÄng ghế dà i vừa má»i ngá»i lên, rầm má»t tiếng ném ra ngoà i. á» trên ÄÆ°á»ng Äá lÆ°u lại má»t ÄÆ°á»ng tháºt sâu. Những tên côn Äá» kia cÅ©ng sá»ng sá»t rá»i vá»i và ng giải tán. Lúc nà y chá» còn lão chủ quán mì mặt mà y xanh xám, gã run lẩy bẩy Äến Äá» cầu xin tha thứ cÅ©ng không nói Äược, ngá»i sụp xuá»ng Äất.
“Äem cho ta má»t bát mì hai trứng bá»n Äá»ng.” Má» Dung Äức Ãm lạnh lùng nói.
Äây chÃnh là cá»±c hạn của võ há»c. Khi bá» chặt chém phải mua má»t bát mì bá»n mÆ°Æ¡i Äá»ng thì ngÆ°Æ¡i có thá» dùng võ công ÄỠép trá» lại thà nh bá»n Äá»ng.
——
Äức Ãm Än no rá»i nghÄ© thầm, dù kiá»u gì thì cÅ©ng phải trá»±c tiếp Äiá»u tra dấu vết của huynh trÆ°á»ng.
Hắn cÄn bản không cần nghÄ© nhiá»u cÅ©ng biết huynh trÆ°á»ng nhất Äá»nh bá» bắt á» trong phòng hoa khôi của tÆ°á»ng công quán sang trá»ng nhất nÆ¡i nà y. Vì váºy, hắn quay sang há»i lão bản bán mì Äang nÆ¡m ná»p lo sợ má»t sá» tin tức rá»i bung dù, Äi Äến tòa thanh lâu lá»n nhất á» Äá»a phÆ°Æ¡ng, “Háºu Äình Hoa”.
Có Äiá»u, nam hoa khôi ná»i danh nhất bản Äá»a Äã bá» má»t phú hà o thần bà bao mất, nếu muá»n gặp mặt cÅ©ng phải chá» tá»i ba tháng sau. Má» Dung Äức Ãm cÅ©ng không vá»i và ng, tiếp tục há»i má mì: “Mấy ngà y trÆ°á»c, có phải có má»t khách nhân hà o phóng qua Äêm cùng vá»i hoa khôi không?”
“Ai nha, khách quan. NÆ¡i nà y nghênh Äón rất nhiá»u khách, là m sao ta có thá» nhá» chứ?” Má mì máºp má» trả lá»i, khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói tiếp: “Không bằng ngà i chá»n má»t ngÆ°á»i khác Äi? NÆ¡i nà y của chúng ta có rất nhiá»u cô nÆ°Æ¡ng và tÆ°á»ng công xinh Äẹp!”
“Äược, váºy thì lấy ngÆ°á»i trên tấm bảng kia Äi.” Ngón tay của Má» Dung Äức Ãm chá» và o má»t danh bà i treo phÃa trÆ°á»c. Má mì lấy xuá»ng cho hắn, còn khen ngÆ°á»i hắn chá»n tá»t nhÆ° thế nà o, biết hầu hạ ra sao. Má» Dung Äức Ãm nhân tiá»n bắt Äược tay của má mì, cÆ°á»i hắc hắc nói: “NhÆ° váºy Äi, má mì ngÆ°Æ¡i tá»± mình ÄÆ°a ta lên lầu xem tiá»u quan kia thế nà o Äược chứ?”
“Khách quan ngÆ°Æ¡i ÄÆ°á»ng Äá»t quá, ta chá» nà y buôn bán báºn rá»n nhÆ° váºy…” Má mì còn muá»n cá»± tuyá»t nhÆ°ng lại bá» Má» Dung Äức Ãm tiến gần uy hiếp, “Ta biết ngÆ°Æ¡i âm thầm cấu kết vá»i Tuyá»t Ảnh Thà nh. Lúc nà y nếu không muá»n chết, thì khai ra toà n bá» Äầu Äuôi cho ta!”
“NgÆ°Æ¡i là cái khá» gì?! Lại dám uy hiếp lão nÆ°Æ¡ng! NgÆ°Æ¡i không muá»n sá»ng…” Má mì khinh thÆ°á»ng muá»n Äẩy hắn ra, nhÆ°ng thủ kình của Má» Dung Äức Ãm quá lá»n khiến nà ng không thá» Äá»ng Äáºy. Nà ng lúc nà y má»i hoảng há»n muá»n má» miá»ng kêu lên, lại bá» Má» Dung Äức Ãm cÆ°á»p lá»i chặn lại: “Ta là Má» Dung Äức Ãm, Tuyết Thần cÅ©ng phải nhượng ta ba phần, mà ngÆ°Æ¡i lại không sợ sao?”
Má mì kia cÅ©ng là má»t ngÆ°á»i linh thông tin tức. Tráºn Äấu kinh thiên Äá»ng Äá»a của Má» Dung Äức Ãm và Tuyết Thần nà ng Äã sá»m biết, lúc nà y bất ká» ngÆ°á»i nà y là tháºt hay giả nhÆ°ng có mang danh tiếng Äó khiến trong lòng nà ng sợ hãi ba phần, giá»ng nói má»m xuá»ng: “NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i muá»n biết cái gì?!”
“Má» Dung Long Sách bá» các ngÆ°Æ¡i ÄÆ°a Äi nÆ¡i nà o?” Äức Ãm há»i.
“Ta, ta không biết!” Má mì lắc Äầu liên tục.
“Hừ, ngÆ°Æ¡i không biết má»i là lạ! Má» Dung Long Sách là kẻ khôn khéo nhÆ° thế nà o, lại trúng kế á» nÆ¡i nà y, nhất Äá»nh là các ngÆ°Æ¡i liên thủ hại hắn! Nói mau!” Má» Dung Äức Ãm vừa nói vừa liếc mắt vá» phÃa bên kia Äã thấy má»t và i ngÆ°á»i có võ công âm thầm tiến tá»i gần hắn.
“Má»t Äám ruá»i bu.” Äức Ãm hừ lạnh má»t tiếng, cây dù nắm trong tay Äá»t nhiên vung lên má»t cái tạo thà nh má»t vòng kiếm khà quét ngã những kẻ muá»n xông lên tấn công. Những giá»t nÆ°á»c vÄng ra từ cây dù tá»±a nhÆ° Äá bắn và o ngÆ°á»i phát Äau. Má»t chiêu nhẹ nhà ng nhÆ° váºy nhÆ°ng láºp tức dẫn Äến xôn xao, những khách nhân bá» kinh hách bá» chạy tứ phÃa, mà trên lầu hai truyá»n Äến má»t tiếng vá» tay. Má»t mỹ nhân trang phục há» vai lá»ng lẫy vá» tay nói: “Thân thủ không tá»i! Khách quan, thá»nh Äến phòng chữ Nhất!”
“Hắn chÃnh là hoa khôi à ?” Má» Dung Äức Ãm há»i má mì Äang bá» kiá»m chế trong tay.
Má mì sắc mặt trắng bá»ch gáºt Äầu. Má» Dung Äức Ãm buông nà ng ra, nhún chân má»t chút thân hình bay lên, Æ°u nhã Äáp xuá»ng bên cạnh mỹ nhân kia. Mỹ nhân cÆ°á»i cÆ°á»i Äùa bỡn tóc mình, nghiêng Äầu nói: “NgÆ°Æ¡i vừa má»i nói ngÆ°Æ¡i là Má» Dung Äức Ãm? Tu La Tiên Tá»?”
Tu La Tiên Tá»? Là gì chứ? Má» Dung Äức Ãm á» sau sa mạo bÄ©u môi. [Ps: Äó là danh hiá»u giang há» của hắn, tiêu chà há»i nháºp Äá» trá» thà nh ngÆ°á»i giang há»]
“Má» Dung Long Sách Äâu?” Má» Dung Äức Ãm dùng dù chá» và o mỹ nhân.
“Äáng giáºn, ngÆ°Æ¡i là tên không hiá»u phong tình! Thiên hạ không ai thấy mà mà không Äá»ng tâm! NgÆ°Æ¡i ngược lại Äi há»i nam nhân khác!” Hoa khôi Äá»t nhiên ná»i giáºn, ná»i giáºn vì thái Äá» của Má» Dung Äức Ãm. Má»t Äôi phấn chÆ°á»ng chợt xuất thủ, chÆ°á»ng phong sắc bén trong nháy mắt liá»n hất bay sa mạo của Má» Dung Äức Ãm.
Trong khoảng khắc hoa khôi bá» shock trÆ°á»c dung nhan Äằng sau sa mạo, bụng của y bá» Má» Dung Äức Ãm Äá trúng má»t cÆ°á»c ngã trên mặt Äất rá»i bá» Äạp xuá»ng.
“Äừng Äánh mặt của ta!” Hoa khôi kêu lên, “Ta sẽ nói cho ngÆ°Æ¡i biết là Äược! Má»t canh giá» trÆ°á»c hắn Äã bá» ngÆ°á»i của Tuyá»t Ảnh Thà nh mang Äi!”
“Mang Äi nÆ¡i nà o?” Má» Dung Äức Ãm tÄng thêm lá»±c Äạo chân trên bụng y khiến cho hoa khôi Äau kêu lên thà nh tiếng: “A– Ta không biết— Äi vá» hÆ°á»ng Äông Nam!”
Má» Dung Äức Ãm nhá» tá»i Äông Nam chÃnh là thÆ°Æ¡ng hà nh chá» Nam Cung huynh Äá» á», vì váºy nhấc chấn rá»i Äi. Hoa khôi kia không cam lòng, má»t tay bắt lấy chân hắn nói: “Má» Dung Äức Ãm! Ta mạo hiá»m tÃnh mạng nói ra chÃnh vì ngÆ°Æ¡i! NgÆ°Æ¡i chà Ãt cÅ©ng phải tỠý chút gì vá»i ta chứ? Nếu ngÆ°Æ¡i không tá»t vá»i ta, ta sẽ gả cho ca ca của ngÆ°Æ¡i, là m chá» dâu ngÆ°Æ¡i!”
“NgÆ°Æ¡i là nam nhân, sao là m chá» dâu ta Äược?” Má» Dung Äức Ãm nhìn y. Hoa Khôi si ngá»c nhìn mặt của hắn, hai gò má Äá» á»ng, sá» mặt mình nói: “Là nam hay nữ có quan há» gì? Dù sao ta cÅ©ng phải lấy Äược bà quyết chÄm sóc của ngÆ°Æ¡i!! Nói cho ta biết Äi! Nếu không ta sẽ không Äá» ngÆ°Æ¡i Äi!”
Má» Dung Äức Ãm lúc nà y cá» Äá»ng mạnh Äã là m vết thÆ°Æ¡ng rách ra, cánh tay áo Äã nhuá»m máu á»ng Äá». Hắn khẽ cau mà y, Äá vÄng hoa khôi vÆ°á»ng vÃu, nói: “Ta sẽ dạy ngÆ°Æ¡i má»t phÆ°Æ¡ng pháp. Hãy dùng bá»n cầu là m từ bÄng ngá»c ngà n nÄm hằng ngà y, không Äến ná»a nÄm sẽ Äược nhÆ° ta.”
Hoa khôi sá»ng sá»t, vẫn chÆ°a hiá»u Äược lá»i của Má» Dung Äức Ãm mà Äức Ãm thì nhân cÆ¡ há»i rá»i Äi, tránh Äá» cho vết thÆ°Æ¡ng lại trá» nên tá» hÆ¡n nữa. Chân bÆ°á»c vá» hÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng thà nh mà Äi.