Hoàng Ánh Tuyết trừng mắt với cậu bé: “Mạc Vũ Lý, con đang nói gì vậy?”
Sau đó, cô ấy dùng ánh mắt đồng cảm nhìn Khúc Lăng Cường: “Chuyện đó, Khúc Lăng Cường, cậu, cậu vẫn ổn chứ?
Anh ta yêu cô gái đó như vậy, hiện giờ gặp tình huống này, trong lòng anh ta có lẽ rất buồn, rất đau lòng.
Khúc Lăng Cường nhìn chằm chằm Hoàng Ánh Tuyết: “Cô đang quan tâm tôi sao?”
Hoàng Ánh Tuyết ngẩn người một chút: “Chuyện đó, chúng ta từ nhỏ đã lớn lên bên nhau, tình cảm như chị em, đương nhiên là tôi quan tâm đến cậu rồi”
“Tình cảm như chị em?” Khúc Lăng Cường khi nghe thấy năm chữ này phát ra từ trong miệng cô ấy thì lộ ra nụ cười cay đắng.
“Cô không cần lo, tôi không sao”
Hóa ra trong lòng cô ấy, Khúc Lăng Cường vẫn luôn là người em trai của cô ấy.
Cũng đúng, ai bảo hai năm trước, bản thân đã làm cô ấy tổn thương sâu sắc như vậy.
Hoàng Ánh Tuyết nhìn thấy nụ cười cay đắng trên khuôn mặt anh ta, còn tưởng rằng anh ta thật sự đau lòng vì Đào Lệ Mẫn. Cô dùng tình cảm của một người chị, nắm chặt anh ta.
“Khúc Lăng Cường, cậu đừng buồn, cậu là một người đàn ông rất ưu tú. Đào Lệ Mẫn không nhìn thấy điểm tốt của cậu, tương lai rồi sẽ có người có thể nhìn thấy. Tôi tin, cậu nhất định sẽ gặp được người thật lòng yêu cậu”
Bàn tay của cô ấy trắng nõn, mảnh mai, thon dài, xinh đẹp đến mức có thể đi làm người mẫu tay được.
Khúc Lăng Cường cảm nhận rõ ràng sự dịu dàng và xinh đẹp của bàn tay đó, trong lòng lại nổi lên từng đợt sóng đắng cay.
Nếu như năm đó anh ta có thể dũng cảm thừa nhận tình cảm của bản thân, không suy nghĩ nhiều đến vậy, chấp nhận tình yêu của Hoàng Ánh Tuyết, vậy thì hiện giờ người phụ nữ xinh đẹp như thơ trước mắt này đã là người vợ mà bản thân anh ta yêu nhất rồi.
Có lẽ bọn họ đã có đứa con đáng yêu của riêng mình.
Trong đầu Khúc Lăng Cường hiện lên hình ảnh trong căn nhà hai phòng ngủ một phòng khách ấm cúng ở Khu Ánh Trăng, Hoàng Ánh Tuyết bế đứa bé đợi anh ta trở về nhà.
Niềm hạnh phúc đó vốn dĩ là trong tầm tay của anh ta, là bản thân anh ta ngu xuẩn, suy tính thiệt hơn cho nên mới hoàn toàn mất đi cô ấy.
Hoàng Ánh Tuyết thấy anh ta cứ mãi ngây ngốc, im lặng chẳng lên tiếng thì cho rằng anh ta nhất thời vì Đào Lệ Mẫn mà không phản ứng lại kịp.
Cô cũng không biết nên khuyên anh ta thế nào, chỉ có thể vỗ nhẹ lên cánh tay anh ta coi như khích lệ.
Lúc này, Đào Lệ Mẫn đã đi đến trên sân khấu ở trên cao, cô ta giống như kẻ điên, lao thẳng qua đó, mặc kệ hình tượng mà nắm lấy cổ của Mai Huyền My.
“Mai Huyền My, là cô, là cô nói tất cả cho đám người Mạc Hân Hy.
Là cô hai tôi hôm nav bi nhiều người như vâv chê cười. Tôi phải cho cô chết cùng với tô Trong mấy năm nay, cô ta vẫn luôn cao ngạo, tự cao tự đại, ỷ thế có tài, lấy được giải thưởng quốc tế, vẫn luôn được đồng nghiệp ngưỡng mộ, được nhiều đàn ông cung phụng trong tay.
Hôm nay, đột nhiên lại bị vả mặt, bị cười nhạo, bị coi thường trước nhiều người như vậy.
Hơn nữa, qua ngày hôm nay, Lục Khải Vũ cũng sẽ không ngó ngàng đến cô ta nữa, cô ta cũng không còn cơ hội để tiếp cận anh nữa.
Giấc mơ của cô ta, giấc mơ từ thời cấp ba của cô ta, giấc mơ muốn lấy Lục Khải Vũ của cô ta đã hoàn toàn bị phá hủy rồi.
Vì vậy, Đào Lệ Mẫn sụp đổ.
Cô ta cho rằng là Mai Huyền My tiết lộ tin tức. Bằng không, làm sao con điếm Mạc Hân Hy có thể chuẩn bị trước video để vạch trần kế hoạch hoàn hảo của cô ta như vậy.
Phải biết là những video giám sát này không phải trong chốc lát là có thể có được.
Đào Lệ Mẫn, cô ta đã thân bại danh liệt rồi, bị người ta phỉ nhổ rồi.
Kẻ cầm đầu gây nên tội ác là Mai Huyền My cũng đừng hòng được sống yên.
Cô ta phải giết Mai Huyền My.
Hành động nhanh chóng và đột nhiên này của cô ta khiến tất cả mọi người ở trên sân khấu đều sững người.
Trong lòng bố Mai và mẹ Mai hoàn toàn chẳng có đứa con gái này của mình, bọn họ vẫn đang buồn bực vì số tiền 9 tỷ sắp đến tay lại cứ như vậy mà mất đi rồi.
Bố Lục, mẹ Lục bị Đào Lệ Mẫn dọa sợ, theo bản năng lùi về sau.
Tuy Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy đã nhìn thấy, nhưng bọn họ lại không muốn đi lên ứng cứu.
Nói thẳng ra, tuy Mai Huyền My rất đáng thương, nhưng bất kể là ra tay vì mục đích gì thì cuối cùng cô ấy vẫn đã tham gia vào âm mưu hãm hại nhà họ Lục, hãm hại Lục Khải Vũ.
Vì vậy, hiện giờ cô ấy bị Đào Lệ Mẫn đánh, bị Đào Lệ Mẫn bóp cổ, đây đều là chuyện do cô ta tự mình gây nên.