Video, video hoàn chỉnh!
Lần này nhà họ Lục thật sự xong rồi.
Người đàn ông rất đắc ý: “Đã có video, Tổng giám đốc Lục cũng không thừa nhận, như vậy hôm nay chúng ta liền ở để tất cả mọi người nhìn một chút, để chân tướng rõ ràng, như thế nào?”
Nói xong, ông ta chạy hai, ba bước lên trên đài, nhận lấy usb ở trong †ay của Mẹ Mai, sau đó nhanh chóng để usb liên kết với nội dung chiếu ở trên màn hình lớn.
Màn hình lớn đó vốn là bố Lục, mẹ Lục chuẩn bị phát video sinh hoạt thường ngày của tám bảo bối nhỏ ra, còn dùng để biểu diễn văn nghệ, Chỉ là, bọn họ có làm thế nào cũng không nghĩ tới, bọn họ cố ý chuẩn bị màn hình lớn vậy mà để cho người ta dùng để phát video bất nhã của con trai.
Mẹ Lục che ngực: “Chồng ơi, vậy phải làm sao bây giờ? Nhà họ Lục chúng ta chẳng lẽ thật sự trở thành trò cười của Hà Thành sao?”
Bố Lục đỡ bà, cũng là một mặt tái nhợt. Ông muốn tiến lên ngăn cản người đàn ông vừa mới tiến lên, thế nhưng hai chân lại giống như rót chì, làm thế nào cũng không bước được.
Hôm nay vốn phải là ngày hạnh phúc nhất của Nhà họ Lục, làm cho mọi người phải ghen tị, vì sao sự tình lại biến thành như thế này.
Ông cảm thấy trái tim như bị ai bóp nghẹt, ông đưa mắt nhìn về phía cửa phòng nghỉ ở xa xa đang đóng chặt.
May mắn, ban nãy mẹ ông ta, còn có tám cháu nội ngoan ngoãn đã đi vào phòng nghỉ, nếu không,theo tính cách của mẹ ông, chắc chắn sẽ bị tức chết tại chỗ.
Còn có tám cháu nội ngoan ngoãn, thông minh, nhu thuận kia. Về sau bọn nhỏ sao có thể ngẩng đầu lên ở Hà Thành.
“Khải Vũ ơi là Khải Vũ, tại sao con lại không biết đủ như vậy, hồ đồ như vậy chứI”
Bố Lục nhìn con trai lớn ở cách đó không xa, lúc này tâm tư giết chết Lục Khải Vũ cũng đã có rồi.
Thế nhưng, vợ chồng Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy vẫn nắm tay nhau thật chặt đứng ở cùng một chỗ, hai người thâm tình nhìn nhau, giống như video lập tức sẽ truyền ra không hề có quan hệ gì với bọn họ.
Mạc Hân Hy cũng nhìn về phía cửa phòng nghỉ ở xa xa, thấp giọng hỏi Lục Khải Vũ: “Chồng ơi, anh có sợ không?”
Mặc dù nhìn bề ngoài cả người cô rất trấn định tự nhiên, thế nhưng, Lục Khải Vũ đứng ở trước mặt cô vẫn cảm giác được cô đang khẩn trương.
Nếu như không phải có nhiều người đang ở đây như vậy, anh nhất định sẽ ôm người phụ nữ ở trước mặt này vào trong ngực, từng chút từng chút hôn đi sự lo âu và bất an của cô.
“W, anh tin tưởng Bảo nhất và bảo ngũ. Tất cả mọi người đang ở đây, chắc chắn sẽ bị hai thằng nhóc đó vả mặt. Cho nên, anh không lo lắng chút nào cả”
Nói xong, anh cũng nhịn không được nữa, ôm người vợ mảnh mai của mình vào trong lồng ngực.
Mạc Hân Hy nằm ở trong ngực của anh, gương mặt ửng đỏ, cười nhẹ: “Chồng, có thật nhiều người đang nhìn xem kìa, như vậy không tốt lắm đâu!”
Lục Khải Vũ khẽ hôn một cái ở trên trán của cô: “Em là vợ của anh, sợ cái gì!”
Các khách mời ở dưới đài, cùng bố Lục, mẹ Lục và bác sĩ Lạc Chính Hoa đang đau khổ đều vô cùng ngạc nhiên.
Nội tâm của hai người kia phải cường đại cỡ nào, mới không để ý như vậy, mới có thể ở thời khắc sống còn, không coi ai ra gì mà khoe ân ái.
Lục Khải Vũ, quả nhiên là Lục Khải Vũ, đã như vậy rồi, còn có thể dỗ cho vợ ngoan ngoãn. Còn có thể nhẹ nhàng duy trì sự đẹp trai lạnh lùng, coi trời bằng vung, không dính khói lửa thế gian.
Quả nhiên là khiến người kính nể! Những người đàn ông ở dưới đài nhìn về phía Lục Khải Vũ, trong ánh mắt đều tràn đầy hâm mộ và khâm phục.