Quả nhiên, Lục Khải Vũ nghe lời của cô xong sắc mặt chợt biến đổi, †ay anh nắm chặt thành quyền, cắn răng nghiến lợi: “Bọn họ dám!”
Hôm nay không chỉ là lễ mừng thọ của bố, mà còn là ngày đầu tiên tám đứa con của anh ra mắt trước công chúng.
Bữa tiệc lần này, hầu như được toàn bộ người Hà Thành chú ý đến.
Bạn học, thầy cô của bọn nhỏ đều được mời đến.
Nếu quả thật xuất hiện chuyện như vậy, video Lục Khải Vũ anh ở trên giường với một người đàn bà bị phát trong bữa tiệc hôm nay, nói thế nào nhà họ Lục cũng sẽ bị toàn bộ Hà Thành cười nhạo.
Sau này sao bọn nhỏ có thể ngẩng đầu lên trước mặt bạn bè và thầy cô chứ.
Nếu quả thật nhà họ Lư đã tính toán như vậy, thì hãy chuẩn bị chờ chết đi!
Thấy sắc mặt Lục Khải Vũ biến thành màu xanh, Mạc Hân Hy nắm tay anh: “Ông xã, cũng không nhất định, có thể là em suy nghĩ nhiều mà!”
Cô vừa dứt lời, đột nhiên đại bảo Lục Minh Húc khẽ nguyền rủa một tiếng: “Mẹ nó, sao trong máy tính này lại có nhiều tầng bảo vệ như vậy!”
“Sao thế? Đại bảo, không mở được à?” Mạc Hân Hy nhìn chăm chú vào màn hình máy tính. Trong lòng có chút lo lắng.
Lục Minh Húc ngẩng đầu nhìn cô một cái: “Mẹ, đừng lo lắng, có thể mở, chẳng qua là sẽ lâu hơn một chút mà thôi.”
Lục Khải Vũ vỗ vai con trai một cái: “Đại bảo, đừng gấp, từ từ làm”
Ngũ bảo Lục Tấn Khang luôn im lặng không lên tiếng, chỉ trong chốc lát cậu bé đã hiểu được một chút từ cuộc đối thoại của họ.
“Bố, trong tay nhà họ Lư có video gì về bố thế?” Cậu kéo tay Lục Khải Vũ hỏi.
“À..” Lục Khải Vũ cúi đầu nhìn ngũ bảo một cái, biếu cảm trên mặt có chút mất tự nhiên.
Chuyện này, bảo anh trả lời con trai như thế nào đây!
Ngũ bảo Lục Tấn Khang là một cậu bé thông minh tuyệt đỉnh, cơ trí vô cùng, chỉ nhìn biểu cảm hơi mất tự nhiên của bố một cái đã đoán được.
“Bố, là video của bố và một người đàn bà à?” Cậu lạnh lùng nhìn bố mình chăm chú, trên khuôn mặt nhỏ nhắn gầy yếu hiện lên vẻ không vừa lòng rất rõ ràng.
“Tại sao Lư Bạch Khởi lại có video của bố với một người đàn bà khác, bố phản bội mẹ?” Giọng nói của cậu trong trẻo lạnh lùng, ngẩng đầu lên chất vấn bố mình.
Đại bảo đang chăm chú nghĩ cách phá bảo vệ máy tính của Lư Bạch Khởi, lập tức dừng lại đôi tay nhỏ bé đang đánh máy tính.
“Cái gì? Bố, video của bố và một người đàn bà?”
Sau khi nói xong, người bạn nhỏ Lục Minh Húc lập tức đứng dậy: “Đã như vậy, con không làm. Mẹ, chúng ta đi.”
Vừa nói cậu bé và Lục Tấn Khang cùng kéo tay Mạc Hân Hy đi ra ngoài.
Vẻ mặt Lục Khải Vũ trở nên cực kỳ lúng túng.
Hai thăng nhóc này thật sự khiến người bố như anh tức chết mà.
Mạc Hân Hy vội vàng kéo hai thằng nhóc đang tức giận, bất bình thay chồng mình: “Đại bảo, ngũ bảo, chuyện không phải như các con nghĩ đâu, bố các con bị người khác hãm hại.”
Lục Minh Húc không hiểu nhìn Mạc Hân Hy một cái: “Mẹ, đây không phải là tính cách của mẹ, người đàn ông này đã phản bội mẹ, ở chung với nguời đàn bà khác nên bị quay video, như vậy mà mẹ còn bảo vệ ông ta sao?”
Trong lòng cậu, mẹ là một người làm việc dứt khoát, chỉ cần là chuyện mà cô đã nhận định, từ trước tới giờ không bao giờ dông dài.
Tại sao lần này lại nhịn xuống, giải thích giúp người đàn ông cặn bã này!