“Con và anh cả cũng chỉ là tra được trên mạng thôi, nghe nói năm đó Mạc Vũ Lý là đứa trẻ sinh non, lúc sinh ra thì sức khỏe vô cùng yếu, trước năm ba tuổi đều được nuôi dưỡng trong bệnh viện!” Long Thiên không hiểu tại sao mẹ lại quan tâm đến chuyện này, nhưng cậu bé vẫn ngoan ngoãn trả lời.
Trái quýt mà Mạc Hân Hy vừa mới cầm đã rơi trên tấm thảm dưới chân, không hiểu tại sao, trong lòng cô lại dâng lên một tia hy vọng.
Nếu như thẳng bé vừa nãy cô mới gặp là Hồ Ly Huyền Sắc, Mạc Vũ Lý, nếu như thằng bé thật sự là sinh non, ở trong bệnh viện đến năm ba tuổi, vậy có khi nào thằng bé chính là Nhị Bảo hay không?
Đôi mắt ấy, những đường nét hoàn hảo trên khuôn mặt ấy, cực kỳ giống với Nhị Bảo của cô.
“Đại Bảo, con đi in tất cả những tư liệu có liên quan đến Mạc Vũ Lý ra một bản cho mẹ, mẹ muốn nghiên cứu một chút!” Không biết vì sao, trong lòng cô lại có chút kích động.
“Mẹ ơi, mẹ muốn những tư liệu về Mạc Vũ Lý để làm gì? Mẹ sẽ không phải là thật sự muốn đăng ký cho Lục Bảo tham gia vào lớp vũ đạo đó chứ?” Mạc Minh Húc hơi ngạc nhiên.
“Nếu các con đều thích thằng bé Mạc Vũ Lý như thế, vậy mẹ tất nhiên là phải dành thời gian để tìm hiểu sơ về thằng bé rồi, không phải sao?”
Tất cả đều chỉ là trực giác của riêng một mình cô, vì vậy, trước khi không có cách nào chắc chắn rằng Mạc Vũ Lý là Nhị Bảo, cô không muốn nói chuyện này với bọn trẻ.
“Vâng mẹ ạ, đợi con làm xong bài tập về nhà rồi sẽ in ra cho mẹ”
Nói xong, Mạc Minh Húc và Long Thiên đồng thời đứng lên: “Mẹ ơi, chúng con đi làm bài tập đây ạ”
Long Bách trong phòng bếp nghe thấy có động tĩnh liền ló đầu ra: “Này, em còn chưa có làm xong bài nữa đó!”
Long Thiên không thương tiếc nhìn cậu b. hỉ có một vài bài tập, đợi em làm xong việc của mình rồi làm bài tập cũng không muộn”
Ngay khi cậu bé vừa nói xong, liền bị tin tức trên màn hình TV hấp dẫn sự chú ý.
Trên màn hình TV, một nhóm phóng viên dường như đang ở trước một khách sạn, đang vây quanh phỏng vấn một người phụ nữ có mái tóc dài bồng bềnh, mặc áo khoác đen và đeo kính râm.
“Cô Mộ Dung, nghe nói tối hôm qua cô vừa mới đến Hà Thành, hôm nay liền khua chiêng gióng trống đi gặp chủ tịch tập đoàn Long Uy, xin hỏi sự thật có phải giống như bên ngoài đồn đại, nhà họ Mộ Dung chuẩn bị thu mua toàn bộ tập đoàn Long Uy?”
Người phụ nữ ưu nhã tháo kính râm xuống, lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp mà lạnh lùng: “Tập đoàn Long Uy hiện tại đã là nỏ mạnh hết đà, bị nhà họ Mộ Dung thu mua là điều tất nhiên mà thôi”
“Vậy có phải hay không điều này cũng có nghĩa là, nhà họ Mộ Dung chuẩn bị gia nhập vào giới kinh doanh của Hà Thành đúng không ạ”
“Đương nhiên rồi, đất Hà Thành này là một miếng bánh lớn, hơn nữa, tổ tiên nhà họ Mộ Dung cũng đều xuất thân từ Hà Thành. Đương nhiên, bọn họ chắc chắn hy vọng có thể trở về quê hương của mình để đầu tư rồi”
“Xin hỏi việc thu mua lại tập đoàn Long Uy, có phải là có liên quan đến anh họ Long Anh Vũ của cô hay không! Dù sao thì trước đó một thời gian anh ta đã làm ra nhiều việc đáng xấu hổ ở Hà Thành. Cô…”
Phóng viên còn muốn hỏi thêm, nhưng lại bị Mộ Dung Lãnh Nhu lạnh lùng ngắt lời: “Tôi và anh ta không thân không quen, anh ta làm những chuyện gì cũng không liên quan đến tôi. Xin đừng nhắc tới một người kém cỏi như vậy trước mặt tôi Sau khi nói xong, nhân viên cấp dưới của cô ta lập tức bước lên, ngăn các phóng viên lại.
Người dẫn chương trình xuất hiện, tổng kết lại nội dung tin tức, Mộ Dung Lãnh Nhu, con gái thứ ba của trong dòng chính của nhà họ Mộ Dung, thay Long Anh Vũ phụ trách toàn bộ khoản đầu tư của nhà họ Mộ Dung ở Hà Thành.
Điều đầu tiên cô ta làm sau khi đến Hà Thành đó là ra tay hào phóng thu mua lại tập đoàn Long Uy, một tập đoàn đang bị tổn thất nặng nề.