Mặc dù hành động của bố Long Anh Vũ là sai, nhưng bố Minh Húc không thể ra tay độc ác như vậy!
Lục Khải Vũ ngồi xổm xuống trước mặt con trai, đau lòng lau nước mắt giúp cậu: “Mộc Tháp ơi, anh ta không phải là bố ruột của con! Báo cáo xét nghiệm kia là giả, anh ta là người xấu”
“Người xấu?” Trên gương mặt nhỏ nhắn của Mộc Tháp lộ ra vẻ nghỉ ngờ.
Lục Khải Vũ gật đầu: “Đúng thế, anh ta là người xấu. Anh ta.
Lục Khải Vũ vừa muốn nói ra sự thật, Long Anh Vũ năm trên mặt đất đột nhiên nở nụ cười: “Lục Khải Vũ, mày nghĩ rằng mày nói ra sự thật, Mộc Tháp sẽ tin mày sao? Tôi nói cho mày biết, quyền nuôi dưỡng Mộc Tháp năm trong tay tao. Chỉ cần tao không đồng ý, về phương diện pháp luật, Mộc Tháp mãi mãi là con trai của tao”
Lục Khải Vũ khinh thường nhìn anh ta: “Nếu đã như vậy, mày cứ chờ lệnh triệu tập của tòa án đi!
Nói xong, anh bế Lý Mộc Tháp xoay người đi ra ngoài, nhóm người Triệu Binh ở sau lưng anh đạp thật mạnh lên hai chân Long Anh Vũ, kế đó theo Lục Khải Vũ rời khỏi chung cư Bích Thủy.
Sau khi bọn họ bỏ đi, cả người Long Anh Vũ đầy thương tích nằm trên mặt đất dùng sức vỗ sàn nhà.
Trên sàn trước cửa, Đại Long Vương vẫn hôn mê từ từ mở mắt ra. Anh ta ngồi dậy, xoa xoa phần gáy đau nhức.
Tiếp theo, anh ta nhanh chóng trông thấy Long Anh Vũ đang näm trên mặt đất trong tình trạng suy SỤp.
“Cậu chủ!” Anh ta vội vàng đứng lên, bước nhanh qua đỡ Long Anh Vũ dậy.
Long Anh Vũ hiện tại bị thương khắp người, anh ta khó khăn ngồi ở trên sopha cầm khăn giấy chùi vết máu trên mặt.
Kế đó, anl im lặng khoảng năm phút rồi mở miệng nói: “Đại Long Vương, báo cảnh sát nói có kẻ đột nhập vào nhà cướp của và bắt cóc con trai Mộc Tháp của tôi.
Đại Long Vương khiếp sợ nhìn anh ta: “Cậu chủ, cậu cần phải suy nghĩ thật kĩI”
Báo cảnh sát có nghĩa là bọn họ muốn công khai giành Mộc Tháp với Lục Khải Vũ.
Nếu Lý Mộc Tháp thật sự là con trai của cậu chủ, vậy báo cảnh sát cũng là điều dễ hiểu.
Chẳng qua trên thực tế, Lý Mộc Tháp là con trai của Lục Khải Vũ, nếu như báo cảnh sát náo loạn ra tòa, bọn họ hoàn toàn không thể có phần thẳng. Hơn nữa, nói không chừng còn trở thành trò cười cho người khác.
Đường đường là cháu ngoại của nhà họ Mộ lại làm ra loại chuyện bẩn thỉu như thế ở Hà Thành, nếu để trưởng họ biết được, e răng sẽ phải chịu hình phạt nghiêm khắc.
“Tôi phải tống Lục Khải Vũ vào tù!” Long.
Anh Vũ lấy ra mắt kính gọng vàng dự phòng dưới bàn trà, mắt kính anh ta vừa đeo đã bị Lục Khải Vũ làm hỏng rồ Anh ta quyết định rồi, anh ta muốn đánh đòn phủ đầu. Nếu Lục Khải Vũ ngồi tù, tập đoàn nhà họ Lục sẽ biến thành một đống cát vụn, chẳng mấy chốc, nhà họ Lục sẽ bị bố con Ngô Chính Quang đá kh ip đoàn nhà họ.
Lục. Đến lúc đó, vào thời điểm nhà họ Lục khó khăn nhất, anh ta có thể lợi dụng danh nghĩa giúp đỡ họ để tiếp cận Hân Hy.
Một mình Hân Hy chăm sóc nhiều đứa con như vậy, lúc tuyệt vọng nhất hẳn là rất cần sự an ủi.
Anh ta tin với sức quyến rũ và sức mạnh kinh tế của mình, Hân Hy chắc chắn sẽ yêu anh ta.
Anh ta phấn khởi nói với Đại Long Vương về những suy nghĩ viển vông của mình, Đại Long Vương lại nhíu mày.
“Cậu chủ! Tôi cảm thấy anh vẫn nên cẩn thận thì hơn! Suy cho cùng, Hà Thành là địa bàn của Lục Khải Vũ, anh ta có quan hệ mật thiết với giới chính trị và cảnh sát. Nếu anh làm như sợ rằng chúng ta không giành được phần thẳng đâu!”
Giờ phút này, Long Anh Vũ giống như bị mê muội, anh ta nhìn Đại Long Vương với vẻ mặt tự tin: “Camera ở khách sạn Thanh Long đã bị bọn họ phá hỏng, anh ta đánh tôi, tôi không có bäng chứng.
Nhưng trong phòng này có camera giám sát, bây giờ cậu lập tức sao chép video trong camera giám sát, sau đé liên hệ với bố con Ngô Chính Quang. Tôi tin hai bố con họ nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội tốt thế đâu”
Đại Long Vương hơi do dự một chút, gật đầu: “Được, tôi đi xử lý ngay tức khắc”