Anh đã gọi cho Lâu Văn Vũ và sử dụng tất cả các mối quan hệ cũng như sức mạnh của tập đoàn nhà họ Lục, bây giờ có thêm người của Long Uy và Duy Lộc. Cho dù phải đào ba tấc đất anh cũng phải tìm thấy Hân Hy trước tối nay.
Sáu giờ chiều, tại cổng khu chung cư Ánh Sao, Lư Giai Y lái xe đến đón Lư Tử Tín đi ăn tối.
Cô ta đã thay đổi vị trí của Mạc Hân Hy theo thỏa thuận của bên kia, phần còn lại phải chờ xem biểu hiện của bên kia ra sao.
Gặp Lư Giai Y lần này, Lư Tử Tín nở một nụ cười hiếm hoi “Tử Tín, con muốn ăn gì, cô đưa con đi ăn!”
Lư Giai Y thân thiết xoa xoa đầu nhỏ của Lư Tử Tín. Tử Tín dù sao cũng vẫn là một đứa trẻ, chỉ cần đối xử tốt một chút với cậu bé, dẫn cậu đi ăn những thứ ngon, chơi những thứ vui, nói không chừng chỉ cần dỗ vài câu là cậu bé sẽ giao ra bằng sáng chế.
Phải biết rằng, hồi đó Mộc Lam cũng như vậy.
Cô ta chỉ cần khen vài câu, mua vài món đồ chơi mà cô bé thích, cô bé sẽ kế hết cho cô ta biết về lộ trình và động thái mới nhất của tập đoàn nhà họ Lục.
Nghĩ đến Lục Khải Vũ, lòng Lư Giai Y liền cảm thấy nhói đau. Nếu không có Mạc Hân Hy, có lẽ cô ta đã sớm kết hôn với Lục Khải Vũ.
Lần này, cô ta vốn muốn dạy dỗ con tiện nhân đó một bài học, để cô ta cũng phải nếm trải cảm giác bị người khác hạ thuốc rồi làm nhục, nhưng nhà họ Long đã nhiều lần cảnh cáo cô ta không được động vào một sợi tóc của con tiện nhân đó.
Vì tương lai của Lư Tử Tín, cũng vì để bản thân có thế thuận lợi ly hôn với Vũ Quang Huy, cô 1a phải nghe theo chỉ thị của nhà họ Long, phối hợp với kế hoạch của bọn họ.
‘Vũ Quang Huy, người đàn ông đó ban đầu đối xử rất tốt với cô ta nhưng cô ta không thích anh †a, không muốn đến gần anh ta. Sau nhiều lần bị từ chối, Vũ Quang Huy bỗng nhiên thay đổi sắc mặt và bắt đầu đánh đập cô ta, hơn nữa anh ta còn mang hộ chiếu của cô ta giấu đi.
Lần này, cô ta khó khăn lắm mới mua chuộc được bảo mấu, cầm lấy hộ chiếu của mình mà chạy trốn.
Bây giờ, nhà họ Lư có nhà họ Mộ chống lưng, rất nhanh thôi sẽ giàu mạnh trở lại. Lư Giai Y cô nhất định phải ly hôn với Vũ Quang Huy và đoạt lại được anh Khải Vũ từ trong tay Mạc Hân Hy.
Nghĩ vậy, miệng Lư Giai Y liền nở một nụ cười tự mãn Lư Tử Tín liếc nhìn cô ta một cái rồi bình tĩnh kéo tay áo cô ta, chỉ vào cửa hàng MeDonalds cách đó không xa: “Cô à, con muốn ăn hamburger, khoai tây chiên, Coca-cola”
Lư Giai Y gật đầu: “Được, đi thôi, hôm nay cô sẽ mời con ăn no!”
Vừa nói xong, hai người họ đã đi đến MeDonalds và gọi một số món mà Lư Tử Tín thích ăn.
“Tử Tín, mau ăn đi! Sau này muốn ăn gì cứ nói, ngày nào cô cũng mua cho con!” Lư gắng lấy lòng Lư Tử Tín “Cảm ơn cô!” Lư Tử Tín cười với cô ta. Sau đó, không chút lưu tình đẩy lon Coca xuống, lon Coca cứ vậy mà đổ lên người Lư Giai Y.
Cậu bé giả vờ hoảng sợ đứng dậy: “Cô ơi, con xin lỗi, con xin lỗi!”
Lư Giai Y vô cùng khó chịu, vốn dĩ muốn trách mảng cậu bé. Nhưng chợt nhớ tới bằng sáng chế trong tay cậu nên vội thay đổi giọng điệu: “Tử Tín à, không sao đâu, cô đến nhà vệ sinh rửa sạch là được”
Vừa nói cô ta vừa cầm điện thoại đi về hướng nhà vệ sinh, nhưng chiếc túi xách cô ta mang theo vẫn đặt trên ghế.
Lư Tử Tín nhìn xung quanh, rồi vươn tay mở túi xách của cô ra, sau đó nhanh chóng nhét một thiết bị nghe lén và máy định vị vào trong túi.
Sau đó, giả vờ không sao, dùng khăn giấy lau phần coca còn lại trên bàn Khi đang xử lý Coca trên váy ở trong nhà vệ sinh, Lư Giai Y nhận được một cuộc gọi từ Long Anh Vũ.
Hóa ra, náo loạn một hồi lâu, việc bắt cóc Mạc.
Hân Hy không phải là ý đồ của Long Anh Vũ. Long Anh Vũ cũng hoàn toàn không hay biết gì cả.
Tất cả điều này đã được lên kế hoạch bởi một người phụ trách khác của nhà họ Long.
Long Anh Vũ tức giận mắng cô ta qua điện thoại, thậm chí còn hạ lệnh thả Mạc Hân Hy.
Điều này làm cho Lư Giai Y vô cùng tức giận €ô ta đã bỏ ra biết bao công sức nhưng lại không thu được gì! Cô ta không thể nuốt trôi được cục tức này.