‘Vẻ mặt Lư Bạch Khởi đột nhiên chấn động, bước lên trước kéo Khúc Lăng Cường đang chuẩn bị rời đi: “Cậu nói cho rõ đi?”
Khúc Lăng Cương lạnh lùng cười, đẩy anh ta ra: “Tôi với anh có gì để nói nữa đâu”
Sau đó dẫn người rời khỏi nhà họ Lư không quay đầu lại, để Lư Bạch Khởi một mình gào thét trong gió đêm mùa hạ.
Nguyễn Hồng Nhung nhân cơ hội đi qua, kéo †ay anh ta: “Bạch Khởi, em đã nói với anh từ trước rồi, Tử Tín hoàn toàn không phải con anh, anh cứ không tin em, bây giờ Khúc Lăng Cường nói có ý gì? Anh nên tin em đi chứ?”
Lúc này Lư Bạch Khởi đã tức giận đến nỗi muốn sụp đổ, dưới sự chèn ép có chủ ý của Khúc Lăng Cường, công ty thời trang của nhà họ Lư đã chẳng kiếm được bao nhiêu tiền rồi. Tất cả hi vọng của nhà họ Lư bây giờ chính là bằng sáng chế trong tay Lư Tử Tín.
Mấy ngày trước, một tập đoàn nước ngoài muốn về nước đầu tư, chủ động liên lạc với anh ta, họ bảo rất có hứng thú với bằng sáng chế trong tay Tử Tín, đã đồng ý giúp anh ta giải quyết vấn đề đất đai xây dựng nhà máy rồi.
Nhưng vào thời điểm quan trọng nhất lại xảy ra chuyện này.
Anh ta vốn muốn bỏ qua cho Nguyễn Hồng Nhung vì bằng sáng chế trong tay Tử Tín, nhưng nếu tội danh mưu sát giết người của Nguyên Hồng Nhung được thành lập, đây sẽ là một đòn nặng nề vào tập đoàn của nhà họ Lư. Đồng thời anh †a cũng sợ, tập đoàn nước ngoài sẽ vì chuyện này mà từ bỏ đầu tư cho bọn họ.
Anh ta không cam tâm lựa chọn từ bỏ quyền nuôi Tử Tín, muốn đợi con trai khỏe hơn thì sẽ lấy lòng con trai, lấy đi băng sáng chế.
Nhưng những lời của Khúc Lăng Cường khiến anh ta không khỏi nghỉ ngờ, lúc này, trong cơn giận dữ, Nguyễn Hồng Nhung cứ không biết sống chết mà châm dầu vào lửa.
Anh ta tức giận, hất mạnh tay Nguyễn Hồng Nhung: “Đều là do người phụ nữ đê tiện như cô gây họa, tại sao không thể yên thân mà bao dung cho Tử Tín hả?”
Anh ta dùng lực quá mạnh, Nguyễn Hồng Nhung đứng không vững nên cả người ngã ra sau, cô ta đau đớn ôm bụng hét lên: “Đau, đau quá”
‘Vệt máu đỏ tươi theo váy cô ta chảy xuống đất.
Lúc đầu Lư Bạch Khởi còn tưởng cô ta giả vờ, cho đến khi thấy máu chảy trên mặt đất thì mới hoảng hốt.
Vội lao đến ôm cô ta: “Xe cấp cứu, mau gọi xe cấp cứu.
Chẳng mấy chốc họ đã đến bệnh viện, nhưng kết quả lại rất đáng tiếc, không giữ được đứa bé, là một bé trai đã thành hình.
Trong một ngày mà trải qua hai biến cố, cả người Lư Bạch Khởi sụp đổ ngồi xổm trong hành lang bệnh viện, anh ta ôm mặt, đau khổ gần như khóc nấc lên Một đôi giày thể thao màu trắng của nam chậm rãi dừng trước mặt anh ta, khẽ ho một tiếng: “Tổng giám đốc Lư, trùng hợp quái”
Lư Bạch Khởi ngẩng đầu nhìn, đối phương là một người đàn ông trẻ tuổi vận một bộ quần áo giản dị màu trắng, đeo mắt kính màu vàng, trông đầy khí chất.
Lư Bạch Khởi vội đứng dậy, hoảng loạn chỉnh đốn lại quần áo của mình: “Cậu Long, sao anh lại ở đây?”
Người đàn ông trẻ tuổi đứng trước mặt Lư Bạch Khởi chính là Long Anh Vũ, người phụ trách tập đoàn nước ngoài đã liên hệ với bọn họ mấy ngày trước. Anh ta rất hứng thú với những tấm bằng sáng chế của Tử Tín, sẵn sàng rót vốn để mua đất xây dựng nhà máy.
Hai bên đang trong quá trình đàm phán Khóe miệng Long Anh Vũ hơi mỉm cười, nụ cười tựa như một cơn gió xuân, tao nhã mà quyến rũ đến khó tả: “Đến bệnh viện thăm người thân mà thôi! Mảnh đất ở ngoại ô phía Tây không có vấn đề gì, chúng ta nhất định phải có được nó, anh với con trai anh đã thảo luận thế nào rồi? Tài liệu bằng sáng chế giai đoạn cuối không thể để xảy ra sai xót gì được!”
Sắc mặt Lư Bạch Khởi khó coi: “Chuyện này, con trai tôi xảy ra tai nạn, vừa qua khỏi cơn nguy.
kịch, hiện vẫn đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt”
Đuôi mày Long Anh Vũ nhướng lên, lộ vẻ lo lắng: “Xảy ra chuyện gì?
“Nghịch quá nên bất cẩn ngã từ trên lầu xuống, nhưng mà anh yên tâm đi, phẫu thuật rất thành công, chỉ cần nghỉ ngơi đầy đủ là được, chắc chắn sẽ không làm chậm tiến độ bên nhà máy dược đâu”