Bạch Vĩ Hạo ngẩng đầu nhìn thời gian sau đó lập tức đứng lên: “Được rồi, Vũ Như Ngọc nói rất hay. Chuyện này cứ quyết định như vậy đi, Vũ Như Ngọc lập tức liên hệ với người của đài truyền hình, buổi chiều đúng giờ đến nhà của Hồng Vi để quay chụp. Những người còn lại hai mươi bốn giờ đều phải làm theo sự sắp xếp của tổng giám sát Lam
Sau khi nói xong, anh ta dừng lại một chút, vẻ mặt uy nghiêm nhìn lướt qua đám người trong phòng: “Bảy ngày này, nếu như mọi người tăng ca làm việc, chúng ta thuận lợi hoàn thành thử thách lần này, tôi cam đoan sẽ tăng gấp đổi tiền thưởng cho mọi người.
Nói đến đây anh ta nhìn thoáng qua Mạc Hân Hy, khỏe miệng nhếch lên: “Tổng giám sát Lam và chủ tịch Lục sẽ đích thân mời mọi người ăn cơm, ăn ở đâu thì tùy mọi người chọn.
Anh ta vừa dứt lời thì mọi người trong phòng họp lập tức ồ lên hoan hô: “Được đó, tốt quá, chủ tịch Bạch nói phải giữ lời đó nha.”
“Chắc chắn, hiện tại, mọi người lập tức đi ăn cơm trưa, sau đó bắt đầu làm việc.
Bạch Vĩ Hạo ra lệnh một tiếng, toàn bộ nhân viên nhanh chóng hành động.
Đào Lệ Mẫn và Phan Lệ Tư không cam lòng trừng mắt nhìn chằm chằm Mạc Hân Hy một lát, sau đó dáng vẻ không phục đi theo mọi người ra khỏi phòng họp.
Lúc này Mạc Hân Hy mới thở phào nhẹ nhõm, thu dọn đồ đạc của mình một chút: “Chủ tịch Bạch, bây giờ tôi sẽ đến nhà của Hồng Vi, thảo luận với họ về việc quay chụp buổi chiều, và cả chuyện Hồng Vi sẽ tổ chức họp báo để thông báo về việc rút lui của cô ấy. Bên phía công ty truyền thông Nguyệt Tú, về chuyện phối hợp với Khải Dã đành phải nhờ anh đích thân đến đó giải quyết một chút.
Bạch Vĩ Hạo nhìn cô một cái: “Chuyện này không có vấn đề gì. Chỉ là, cô không biết gì sao?”
“Biết cái gì?” Mạc Hân Hy cảm thấy khó hiểu.
“Chính là việc cậu hai nhà họ Lục đánh nhau với Dương Hải Khang sau đó bị cảnh sát dẫn về đồn đó. Chuyện này cũng đã nổi rần rần rồi, tôi đoán hiện tại Khải Dã không có tâm trạng hợp tác đưa ra tuyên bố với chúng ta đâu.
“Đánh nhau với Dương Hải Khang? Tại sao?”
“Còn có thể vì cái gì nữa, bởi vì Lưu Cửu Nhạ. Còn vô tình làm mẹ của Lưu Cửu Nhạ ngã xuống cầu thang, có lẽ bây giờ người vẫn chưa tỉnh lại đâu.
“Lưu Cửu Nhạ? Cái tên Khải Dã này thật sự là Mạc Hân Hy không biết nên đánh giá cậu em chồng này như thế nào.
“Nhưng mà cô cũng đừng lo lắng, tôi sẽ cố gắng hết sức để khiến anh ta tuyên bố vào tối nay” Bạch Vĩ Hạo cho rằng cô cảm thấy hơi khó xử cho nên mở miệng an ủi cô.
“Không sao, anh cứ cố gắng thuyết phục, nếu cậu ấy không đồng ý thì để chủ tịch Lục ra mặt.” Mạc Hân Hy rất không tử tế khi đem công việc ném cho chồng mình.
Liên quan đến lợi ích và danh tiếng của công ty, cô tin rằng Lục Khải Vũ nhất định sẽ thuyết phục được người em trai khiến người ta cảm thấy đau đầu này.
“Chủ tịch Lục? Lúc ở nhà vợ chồng hai người cũng gọi nhau như vậy sao?” Bạch Vĩ Hạo có chút khó hiểu. Nếu như ở nhà mà tên nhóc Lục Khải Vũ đó cũng bị vợ gọi là chủ tịch Lục thì chắc anh sẽ cảm thấy không quen nhi. Mạc Hân Hy lườm anh ta một cái: “Không ngờ chủ tịch
Bạch lại là người hóng hớt như vậy.”
Bạch Vĩ Hạo có chút xấu hổ gãi gãi đầu: “Chỉ là tò mò một chút thôi mà.”
Mạc Hân Hy không thèm để ý đến anh ta nữa, thu dọn đồ đạc rồi trực tiếp rời khỏi phòng họp.