“Mấy giờ cuộc họp mới kết thúc?” Mẹ Lục chưa hề nói về chuyện liên quan đến Tứ Bảo.
“Cái này không nói chính xác được. Như thế này, đợi sau khi cuộc họp kết thúc, tôi sẽ báo với Chủ tịch Lục gọi điện lại cho bà được không?”
“Được, cậu nói cho nó biết, tôi có việc gấp cần tìm nó, nói nó nhất định phải nhớ gọi lại cho tôi.”
“Được. Tôi nhất định sẽ chuyển lời giúp baf.
Lâu Văn Vũ vừa mới chuẩn bị cúp điện thoại thì lại nghe được mẹ Lục lên tiếng: “Lâu Văn Vũ, cậu đang ở trong bệnh viện sao? Sao lại ồn ào như vậy?”
Lâu Văn Vũ sửng sốt một chút, vội vàng ho khan hai cái: “Vâng, gần đây tôi bị cảm mạo nên có chút không thoải mái, thừa dịp Chủ tịch Lục đang họp nên đến bệnh viện xin chút thuốc.”
“Thì ra là vậy, trời nóng, cậu chú ý sức khỏe, đừng quá tham lạnh.”
Sau khi mẹ Lục có lòng tốt dặn dò Lâu Văn Vũ mấy câu thì cúp điện thoại.
Lúc này Lâu Văn Vũ mới lau lau mồ hội trên trán, thở dài một cái.
Bạch Vĩ Hạo đang ở bên cạnh anh ta, đồng tình nhìn anh ta một cái hỏi: “Là bà Lục gọi đến sao?”
Lâu Văn Vũ nhẹ gật đầu.
Sáng sớm hôm nay khoảng tám giờ, không biết vì sao cậu hai nhà họ Lục lại tranh cãi ầm ĩ với Dương Hải Khang ở trong một căn hộ gần Đại học Bách Khoa, trong cơn tức giận còn ra tay.
Cuối cùng, không biết xảy ra chuyện gì, lại đẩy Triệu Thanh Vân là mẹ của Lưu Cửu Nhạ ngã xuống từ trên cầu thang, đụng bị thương đầu, bây giờ vẫn đang nằm trong phòng cấp cứu.
Dưới tình huống cấp bách bố của Lưu Cửu Nhạ đã báo cảnh sát, cảnh sát đã giam Lục Khải Dã và Dương Hải Khang lại.
Lục Khải Dã là giám đốc của công ty truyền thông Nguyệt Tú Media, bản thân có độ nổi tiếng nhất định trên internet, có hàng xóm quay lén lại video lúc đó, rồi đăng lên trên mạng, vì vậy trước hết có một đoàn phóng viên của truyền thông tràn vào trong bệnh viện.
Vừa đúng lúc gặp được Lục Khải Vũ tự mình đến xử lý vấn đề thì lập tức vây quanh anh.
Người của truyền thông không buông tha, liên tục đặt câu hỏi.
“Chủ tịch Lục, xin hỏi Dương Hải Khang là ai? Vì sao em trai của anh lại đánh nhau với đối phương?”
“Nghe nói bà Triệu đang bị thương, con gái của bà ấy là vợ chưa cưới của Dương Hải Khang, có phải là em trai của anh cướp vợ chưa cưới của người khác, cho nên hai người mới đánh nhau đúng không?”
“Nghe nói căn hộ ở gần Đại học Bách Khoa kia là em trai của anh xin được từ trong tay anh, cố ý để cho Lưu Cửu Nhạ ở, có chuyện này hay không?”
“Anh Lục Khải Dã là giám đốc của công ty truyền thông Nguyệt Tú Media, đạo đức không tốt như vậy, anh có từng cân nhắc sẽ cắt chức đó của anh ta hay không?”
“Là anh trai của anh Lục Khải Dã, anh đánh giá gì về hành vi này của anh ta?”
Vẻ mặt của Lục Khải Vũ lạnh lùng nghe truyền thông tra hỏi, đợi đến sau khi tất cả bọn họ gần như đã hỏi hết một lần thì mới hằng giọng một cái mở miệng.
“Đối với chuyện này, tôi tin rằng cảnh sát nhất định sẽ cho mọi người một câu trả lời thuyết phục vừa ý.
“Hơn nữa, tôi cũng có trách nhiệm phải nói cho mọi người biết, Lưu Cửu Nhạ cũng không phải là vợ chưa cưới của Dương Hải Khang, bọn họ đã chia tay rồi. Lưu Cửu Nhạ chỉ là một nhân viên của công ty truyền thông Nguyệt Tú Media.
“Bố của cô ấy bị gãy xương vừa xuất viện tạm thời không có chỗ ở, công ty rất trân trọng nhân viên, vì vậy mới đưa căn hộ kia cho một nhà ba người bọn họ ở lại tạm thời.
“Về phần Dương Hải Khang, bản thân tôi cũng không muốn đánh giá gì nhiều, tin rằng dân mạng cũng đã tìm ra được tất cả các thông tin cá nhân của anh ta rồi, mọi người có thể tự đi kiểm tra.
“Hy vọng trước khi mọi chuyện còn chưa được điều tra rõ ràng các bạn bè truyền thông hãy tuân thủ đạo đức nghề nghiệp vốn có, đừng đưa những tin tức giả.”
“Hơn nữa, chuyện lần này, tập đoàn nhà họ Lục nhất định sẽ điều tra thật kỹ, cho mọi người một lời giải thích hợp lý.