Sau này anh Vũ Tuấn chính là bạn trai của cô ấy, tất cả mọi sự dịu dàng của cậu sau này đều sẽ chỉ thuộc về một mình cô ấy Thật tốt!
Nhưng sau này cô ấy càng phải cố gắng học tập, để bản thân trở nên ưu tú hơn, như vậy cô ấy mới xứng đáng với một người ưu tú như anh Vũ Tuấn.
Hôm này là buổi hẹn hò riêng của hai người, vì thế Lục Vũ Tuấn không để tài xế lái xe đưa họ đi. Cậu nắm tay Hàn Tương Trúc, hai người cùng nhau đi bộ ra khỏi khu phố.
Nhưng họ không hề phát hiện ra, lúc hai người đi ngang qua biệt thự của Lục Vũ Lý thì đã bị Lục Vũ Lý, người vừa chán chường rời khỏi giường, mở rèm cửa duõi người bên của sổ, nhìn rõ mồn một hình ảnh hai người đi với nhau.
“Mẹ nó, tình huống gì thế này?” Lục Vũ Lý nhìn cậu em trai trước giờ vẫn rất chững chạc, ngoan ngoãn của mình nhân lúc xung quanh không có người đưa tay ôm chặt vòng eo mảnh khảnh của Tương Trúc, động tác của hai người vô cùng thân mật, giống như người yêu vậy.
Cậu có hơi không chắc chắn nên dụi dụi mắt nhìn lại cẩn thận, lần này em trai cậu còn quá đáng hơn, lại khẽ hôn trán của Tương Trúc, hai người cười đến hạnh phúc, ngọt ngào! . Tiên Hiệp Hay
“Không phải chứ, thằng nhóc Tam Bảo này dám giấu diếm người nhà để yêu sớm, hơn nữa đối tượng còn là Tương Trúc?
Thăng nhóc này bình thường trông im ỉm chẳng nói gì, không ngờ lại là một nhóc ngoài lạnh trong nóng, còn yêu sớm hơn cả người anh đẹp trai ngời ngời này?” Tâm lý Lục Vũ Lý đã chịu đả kích nặng nề.
Cậu không còn sức lực, ngã vật xuống giường.
Kỳ nghỉ dài hạn này trôi qua thật tẻ nhạt!
Trong điện thoại của cậu, từ khi bắt đầu ngày nghỉ đầu tiên đã bắt đầu nhận được tin nhắn và điện thoại của mấy cô ấy thầm mến cậu kia. Mấy cô ấy ấy thật sự quá điên cuồng!
Thậm chí có mấy người còn lặng lẽ chặn trước cửa khu phố của nhà cậu. Hôm qua, cậu chẳng qua chỉ muốn đi tới công viên nhỏ gần đó để tập thể dục buổi sáng mà đã bị mấy cô gái vây quanh chặn lại.
Cậu sắp bị dọa sợ chết khiếp rồi!
Vì vậy cậu chỉ có thể trốn trong nhà cả ngày, không ra khỏi cửa.
Thằng nhóc Tam Bảo này thì hay rồi, âm thầm tốt đẹp bên bé Tương Trúc, còn dẫn theo bạn gái ra ngoài hẹn hò! Thế này cũng quá bất công đi!
Cậu nằm trên giường, trong lòng có chút bất bình.
Lúc này, điện thoại ở đầu giường chợt reo lên, là một dãy số lạ.
Lục Vũ Lý chán chường nằm lăn qua lăn lại trên giường ấn nghe máy.
“Anh Vũ Lý, là em, em là Tô Thu Nga!” Đầu bên kia điện thoại truyền tới giọng nói to vô cùng kích động của Tô Thu Nga.
Lục Vũ Lý sợ hết hồn, cậu ném thẳng điện thoại lên giường. Sau đó, cậu suy nghĩ một hồi, cảm thấy có gì đó không đúng, nhăn mày nói: “Tô Thu Nga, sao em lại có số của anh?” Tô Thu Nga ở đầu bên kia cười nói vui vẻ: “Em năn nỉ anh Vũ Tuấn cả nửa ngày trời anh ấy mới nói cho em biết. Anh Vũ Lý, hôm nay anh có kế hoạch gì không? Chúng mình cùng ra ngoài chơi nhé? Em mời anh ăn cơm” “Không được, anh có chuyện, rất bận, gặp sau!”Không đợi Tô Thu Nga nói xong, Lục Vũ Lý trực tiếp tắt điện thoại một cách vô tình.
Giỏi lắm Tam Bảo! Em tay trong tay với bạn gái đi hẹn hò, nhưng lại đưa số điện thoại của anh cho người khác, để nhóc.
bá vương này quấy rây anh!
Nếu em đã bất nhân vậy cũng đừng trách anh bất nghĩa.
Lục Vũ Lý giận dữ, bật dậy khỏi giường, thay quần áo, sau đó trực tiếp gọi điện thoại cho Hàn Tương Trúc.
Tam Bảo, không phải em muốn một buổi hẹn hò ngọt ngào với bé Tương Trúc sao?