Lục Vũ Tuấn nhìn về phía anh cả Lục Minh Húc, dùng thanh âm chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe được nói: “Anh cả, như vậy chúng ta không cần nghiên cứu thuốc giải nữa! Anh vẫn cảm thấy Ngũ Bảo làm như vậy quá cực đoan, muốn lưu lại tính mạng hai người bọn họ. Bây giờ, họ đã gặp một tai nạn! Đây là làm nhiều chuyện xấu, ngay cả ông trời cũng không tha choI”
Lục Minh Húc không nói gì, thế nhưng trong lòng lại có chút kỳ quái, ngoài ý muốn xuất hiện có chút lạ lùng!
Cách đó không xa, cục trưởng Lưu nói thêm: “Cảnh sát đã điều tra, theo Diệp Minh Quân và Mã Tư Khiết. Họ đã có một cuộc cãi vã trong xe. Diệp Bảo Châu xảy ra chuyện, Diệp Minh Quân vẫn hoài nghi Mã Bảo Thiên cùng Tôn Mỹ Dao làm, trên đường nói vài lời khó nghe. Mã Tư Khiết ngồi ở vị trí lái phụ không làm gì, cãi nhau với anh ta thì lại còn lôi kéo. Sau đó, nó gây ra tai nạn”
“Mã Tư Khiết đã bị cảnh sát tạm thời giam giữ và sẽ bị trừng phạt theo quy định của pháp luật”
Cục trưởng Lưu đã đưa ra một lời giải thích.
“Hóa ra là như vậy!”
Sự nghi hoặc trong lòng vợ chồng Lục Khải Vũ đã được loại bỏ.
Bọn họ đều đã gặp qua Mã Tư Khiết, chính là một người phụ nữ, rất có thể trong cơn giận dữ làm ra chuyện có hậu quả như vậy.
Trong lòng Lục Minh Húc nghỉ hoặc cũng bởi vậy mà được xua tan.
Chuyện này Ngũ Bảo làm quả thật có chút cực đoan, chỉ là bọn họ còn chưa tiến hành bù đắp, đối phương lại chết ngoài ý muốn, điều này hẳn là không thể oán hận bọn họ.
Đó là sự thiếu hiểu biết của Mã Tư Khiết, làm tổn thương anh trai và con gái của mình.
Nghe được hung thủ hại Bảo Châu đều chết không còn mạng, Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy lại trở về cửa phòng cấp cứu.
Một nửa thời gian trôi qua, cánh cửa phòng cấp cứu mở ra.
Lục Tấn Khang mang vẻ mặt tái nhợt bị đẩy ra từ bên trong. Lúc này, cả người cậu còn rơi vào trạng thái hôn mê.
“Bác sĩ, con trai tôi như thế nào rồi?”
“Bác sĩ, anh trai tôi như thế nào?”
Tất cả mọi người nhà họ Lục sốt ruột hỏi.
Các bác sĩ phụ trách cứu hộ an ủi mọi người: “Đừng lo lắng, chúng tôi vừa kiểm tra kỹ cậu ấy, không có gì to tát, theo thông tin được cung cấp bởi gia đình anh, cậu ấy gặp phải kích thích rất lớn, nó đến đột ngột như vậy. Nghỉ ngơi một vài ngày sẽ tốt”
“Với cả, các người nên chú ý đến việc hướng dẫn cậu ấy, kiểm soát tâm trạng của mình, không bao giờ kích thích cậu ấy một lần nữa”
Nghe bác sĩ nói, tất cả mọi người nhà họ Lục mới buông xuống.
Các anh đi theo y tá đến phòng bệnh, Mạc Hân Hy nhìn khuôn mặt nhỏ bé tái nhợt của con trai, đau lòng rơi nước mắt.
“Ngũ Bảo đối với Bảo Châu từ nhỏ đã rất khác nhau, coi cô bé là em gái ruột thịt, sau khi cậu tỉnh lại, chúng ta nên khuyên bảo thằng bé như thế nào đây!”
Là một người mẹ, cô vô cùng lo lắng.
Lục Khải Vũ nắm tay cô: “Vợ à, em đừng lo lắng, Ngũ Bảo là một người đàn ông, mạnh mẽ nhất, tin rằng thằng bé chắc chắn sẽ vượt qua”
Lục Vũ Bách cũng nói: “Đúng vậy, mẹ ơi, khi còn bé chúng con bị rất nhiều người bắt nạt, anh Ngũ Bảo đều vượt qua, tin tưởng lần này anh ấy nhất định sẽ vượt qua”
Mọi người đều tin rằng Lục Tấn Khang sẽ sớm tỉnh dậy.