La Đức Tín nhìn thoáng qua mẹ mình và Niệm Đơn đang xem tỉ vi bên trong nhà, chắc chắn bọn họ không ra ngoài sân mới duỗi tay kéo.
‘Vương Kỳ lại. . ngôn tình ngược
Sau đó, nhanh chóng thơm một cái lên má cô ấy: “Được sau này, anh đều nghe em tất”
Giọng nói tràn đầy cưng chiều Khuôn mặt Vương Kỳ trong phút chốc trở nên nóng bừng, dán vào lồng ngực anh ta, trong lòng tràn ngập hạnh phúc vô bờ.
Khi vợ chồng Lục Khải Vũ về đến nhà đã là hơn tám giờ tối.
Mấy nhóc con nhà họ đã đi học thêm về từ lâu, vừa mới ăn cơm tối, đang tự mình chơi trò chơi.
Mộc Lam lôi kéo Vũ Lý chơi đàn piano trên ban công.
Vũ Bách và Vũ Tuệ thì đang năm nghiêng trên sô pha, ôm đồ ăn vặt xem phim hoạt hình.
Nhìn thấy hai cô con gái mập lười như heo, vẻ mặt đầy thích thú, Lục Khải Vũ bất đắc dĩ lắc đầu.
“Vũ Bách, anh các con đâu?”
Lục Vũ Bách khẽ ngước mắt, bỏ một miếng khoai lát vào miệng, ánh mắt chăm chú nhìn màn hình tỉ vi: “Anh cả, anh ba, anh năm đang ở trên phòng nói chuyện! Con đón là đang chơi máy tính!”
“Thế Tư Nhã đâu?”
Vũ Tuệ ngẩng đầu nhìn vẻ mặt bố có chút nghiêm túc, vội vàng đứng dậy khỏi sô pha: “Tư Nhã và Tương Trúc đang vẽ tranh ở trong phòng ạt! Bố, sao bố mẹ về muộn vậy! Ôm cái nào!”
Nói rồi, cô bé vươn tay về phía Lục Khải Vũ, vẽ mặt tươi cười làm nũng.
Nhìn con gái đáng yêu như vậy, sự bất mãn trong lòng Lục Khải Vũ lập tức tan thành mây khói.
Anh duỗi tay, ôm cô con gái bụ bãm vào lòng, đỡ lấy trán cô bé, sau đó nhẹ nhàng nhéo chiếc eo nhỏ đầy thịt trên bụng cô bé, khế cau mày nói: “Vũ Tuệ, con thật sự nên giảm béo!”
Lục Khải Vũ đè nén tức giận, lại hỏi Vũ Tuệ bất mãn chu cái miệng nhỏ lên: “Sao bố không nói anh sáu, anh ấy còn béo hơn con kìa!”
Lục Khải Vũ nhìn thoáng qua con trai mập mạp, cậu bé mập không hề ý thức nguy cơ, ăn xong một gói khoai lát, lại giơ tay lấy bánh quy trên bàn.
Lục Khải Vũ thả Vũ Tuệ xuống, khẽ ho một tiếng.
Tay cậu bé mập run lên, bánh quy trên tay rơi xuống đất, cậu bé có chút bất mãn nhìn về phía bố mình: “Bố, nếu cổ họng bố không thoải mái thì đi bệnh viện lấy thuốc đi, đừng có bất ngờ rống lên như vậy, bánh quy của con cũng bị dọa rớt rồi đây này”
Lục Khải Vũ trực tiếp cầm lấy điều khiển tỉ vi trên bàn lên, tắt ti vi đi.
“Bố, bố làm gì thế? Con đang xem hay mài!” Lúc này, cậu bé mập vẫn chưa phát giác ra bố đang bất mãn với mình.
“Lục Vũ Bách, con cúi đầu nhìn cái bụng nhỏ của con đi, xem anh con và em con đang làm gì? Rồi nhìn lại xem con đang làm gì?” Lục Khải Vũ hít sâu một hơi, nhìn cậu con trai béo ú Lục Vũ Bách bị bố gọi đích danh, lúc này cậu bé mới cảm giác được bố mình có chút không thích hợp.
Cậu bé nghiêng đầu nghĩ, mình đã làm bài tập xong rồi, bài kiểm tra hàng tuần cũng được một trăm điểm, còn giúp em gái tìm lại sách vở bị mất, được cô giáo thưởng cho một đóa hồng nhỏ nữa!
Sao tự nhiên bố lại tức giận vô lý vậy chứ?
Vì thế, cậu bé mập nhìn thoáng qua Mạc Hân Hy đang đứng phía sau bố, nghỉ hoặc hỏi: “Mẹ, mẹ cãi nhau với bố sao?”
Lục Khải Vũ đỡ trán thở dài.
Mạc Hân Hy nhịn không được mà bật cười.
Lúc này, Lưu Mẫn bưng đồ ăn nóng hổi từ nhà bếp ra.
“Khải Vũ, Hân Hy, ăn cơm thôi!”