Thiên Nam ôm lấy cổ chị Bình mà làm nững: “Cháu biết rồi, sau này nhất định không đi uống rượu nữa. Thiên Nam biết cô tốt với Thiên Nam nhất”
“Cháu đó, sắp trở thành mợ chủ của nhà họ Lục rồi mà còn trẻ con như vậy!”
Chị Bình yêu thương cô cháu gái này từ tận đáy lòng.
Trong căn phòng cũ kỹ đó, sau khi Dương Hải Khang gửi tấm hình qua, đợi mười phút sau, ngân hàng nhắn tin báo tài khoản đã được chuyển vào một tỷ rưỡi.
Anh ta nắm di động, kích động nhảy dựng lên.
Những người này thật nhiều tiền, khó trách ai cũng nói giới showbiz dễ kiếm tiền! Chỉ một tấm hình thôi đã được chuyển một tỷ rưỡi rồi.
Vậy nếu anh ta thật sự làm thịt Lưu Cửu Nhạ ở nơi này, sau đó còn quay video lại, vậy coi như nhét túi được bốn tỷ rưỡi.
Đến lúc đó, anh ta khẳng định không sống được ở Hà Thành nữa, nhưng anh ta có thể cầm số tiền này về đến thành phố nhỏ quê hương, mua một căn nhà, sau đó làm ăn buôn bán, cuộc sống sau này sẽ êm ấm đủ đầy.
Nghĩ đến đây, Dương Hải Khang để điện thoại lên bàn, điều chỉnh sẵn góc độ, sau đó gấp không chờ nổi mà hiên ngang đi tới bên giường.
Nhưng mà, ngay khi tháo cái nút đầu tiên trên áo Lưu Cửu Nhạ, anh ta đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, anh ta làm với Lưu Cửu Nhạ mà để lộ mặt mình như vậy sao?
Vậy nếu đối phương đăng đoạn video này lên mạng, chẳng phải tất cả mọi người đều biết chuyện này, vậy ngày sau Dương Hải Khang này còn tìm vợ được nữa ư?
Dương Hải Khang nghiêng đầu suy nghĩ, quyết định đi ra tiệm tạp hóa ngoài đầu ngõ mua một cái mặt nạ. Ngày nào anh ta đi làm cũng đi ngang qua tiệm đó, nhìn thấy trong đó có bán mặt nạ, hơn nữa ông chủ tiệm tạp hóa cũng sống trong tiệm đó luôn, chắc lúc này vẫn chưa đóng cửa.
Lục Khải Dã còn muốn cô nữa hay không Nhưng mà, khi Dương Hải Khang chạy đến tiệm tạp hóa đầu ngõ, ông chủ đã đóng cửa.
Xuyên qua khe cửa, có thể nhìn thấy bên trong có ánh sáng le lói của ngọn đèn. Anh ta vỗ mạnh cánh cửa.
Rất nhanh, bên trong truyền đến tiếng nói bực bội của ông chủ: “Đóng cửa rồi, muốn cái gì thì ngày mai lại đến”
Dương Hải Khang lấy lòng mà nói: “Ông chủ, làm phiền cho tôi một cái mặt nạ. Đứa nhỏ trong nhà đang quấy phá quá!”
Anh ta cũng nghĩ thôi bỏ đi, trở về dùng cái gì che mặt làm luôn với Lưu Cửu Nhạ cho xong.
Nhưng mà, Dương Hải Khang này tuy đê tiện vô sỉ, nhưng đôi khi, bắt tay làm chuyện gì rồi thì suy tính rất nhiều.
Đây là lần đầu tiên trong đời anh ta quay cái video như vậy, bởi thế, anh ta muốn theo đuổi sự hoàn mỹ.
Đeo mặt nạ Ultraman mà làm chuyện đó với Lưu Cửu Nhạ, anh ta cảm thấy rất ngầu.
Ông chủ bị anh ta lì lợm quấy rầy có chút phiền, đứng dậy mở cửa ném cho anh ta một cái mặt nạ.
Đúng là thần kinh, đã nửa đêm nửa hôm rồi còn đến mua, sao không đến sớm hơn?
Ông chủ cất tiền xong, nhịn không được mà lầm bầm vài tiếng.
Dương Hải Khang cũng không kịp so đo với ông ta, chỉ cầm mặt nạ chạy về thật nhanh.
Nhưng mà, đợi khi anh ta mở cửa phòng ra, Lưu Cửu Nhạ đã tỉnh lại.
“Dương Hải Khang? Là anh đó sao?”