Mặt của Thạch Thiên Bằng bị anh đánh lệch sang bên cạnh một chút, trong ánh mắt của anh ta lập tức hiện ra một tia sát ý, đưa tay chuẩn bị đánh lại.
lói xong, anh không nhìn thẳng Nhưng lại bị Mộ Dung Lãnh Nhu lạnh giọng quát lớn: “Dừng tay”
Mộ Dung Lãnh Nhu lôi Thạch Thiên Bằng lui qua một bên: “Tổng giám đốc Lục nói rất đúng, nơi này là Thành phố Giang, không phải mơi anh có thể tùy thời giương oai”
Lục Khải Vũ không tiếp tục để ý tới bọn họ, mà là trực tiếp đi ra ngoài.
Nhất định anh phải nhanh chóng tìm được Lý Toàn, giúp Hân Hy.
khôi phục sự trong sạch.
Sau khi đi vào cửa sau của khách sạn Nguyệt Tú, người nhà họ Lục.
giống như là mộtđại ca xã hội đen, mang theo bảo vệ, cưỡi xe gắn máy bay thẳng chạy về phía khách sạn kia.
Sau khi đến khách sạn, bọn họ trực tiếp lộ ra thân phận, lấy điện thoại cầm tay ra, buộc nhân viên công tác đem số phòng nói cho anh.
“Cậu không cần lo lắng, tôi đã báo cảnh sát, cảnh sát rất nhanh sẽ tới” Trước khi lên tầng, anh quay đầu thản nhiên nói.
Rất nhanh, Lục Khải Vũ cùng bảo vệ liền đi tới cửa gian phòng 605, không gõ cửa, anh trực tiếp ra lệnh cho thủ hạ của mình đem cửa một cước đạp ra.”
Bên trong gian phòng, có hai đàn ông cầm dao găm ép trên cổ cô gái trẻ tuổi, ở đối dện bọn họ Lý Toàn đã bị bọn họ đánh ngã trên mặt đất.
Nhìn thấy bọn họ, một cái trong đó người trẻ tuổi có chút tức giận mắng chỉ vào bọn họ ồn ào nói: “Các anh là ai? Ai bảo các anh đến đây?”
Lục Khải Vũ không nói gì cả, trực tiếp phân phó cấp dưới sau lưng.
Mà bản thân anh cũng theo câu nói này, cấp tốc hành động, một cước liền đá vào cổ tay đang cầm dao găm cưỡng ép cô gái kia.
Dao găm bay ra ngoài, rơi vào chiếc ghế salon giản dị bên cạnh cửa sổ . truyện kiếm hiệp hay
Khi Lý Toàn nhìn thấy dao găm bay đi trong nháy mắt, trực tiếp từ dưới đất nhảy dựng lên, nhanh gọn đánh bại mấy người đàn ông vừa đè đầu anh ta.
Nếu như không phải em gái bị cưỡng ép, mấy thanh niên này căn bản không phải đối thủ của anh.
Kia hai thanh niên vừa mới cưỡng ép Lý Lộ, một người bị Lục Khải Vũ đá trúng đầu, đau đến mức nhe răng nhếch miệng, cổ tay cũng không thể giữ được Lý Lộ. Một người trẻ tuổi khác dùng cánh tay chế trụ cổ của Lý Lộ, ý đồ đưa tay lấy dao găm đang năm trên ghế bên cạnh.
Lý Toàn căn bản cũng không cho anh ta có bất kì cơ hội nào, bay người qua, bắt lấy dao găm, sau đó trở tay một cái, chủy thủ liền xẹt qua bên hông người đàn ông kia.
Bên hông người đần ông kia, không chỉ quần áo mà ngay cả da thịt đều bị rạch ra, máu rất nhanh liền rỉ ra.
Người đàn ông hét thảm một tiếng, theo bản năng dùng tay bưng kín vết thương. Lý Toàn xông lên trước đẩy anh ta ra, ôm lấy em gái.
“Lộ Lộ, đừng sợ, có anh trai ở đây”
Con gái bình thường sẽ rất hoản sợ, sau khi được anh trai cứu, bình thường đều sẽ thất kinh, đau đớn lau nước mắt.
Thế nhưng, Lý Lộ lại gắt gao chỉ thẳng vào mặt người đàn ông vừa bị Lý Toàn đánh, hỏi rõ ràng từng chữ từng câu: “Vì sao? Cao Hằng, vì sao?”
Người thanh niên được Lý Lộ gọi là Cao Hẳng nhìn cô ta, khinh thường cười cười: “Cô thật sự cho là tôi yêu cô? Tôi nói cho cô biết, tôi căn bản cũng không yêu cô. Cô đừng cho là tôi không biết cô ở sau lưng đã làm cái gì? Cô ỷ vào thế lực của anh trai cô, tìm người áp chế Mãn, Mẫn lúc này mới cố ý tránh tôi, không để ý tới tôi. Lý Lộ, trong lòng tôi đối với cô cũng chỉ có chán ghét, chỉ có hận. Tôi căn bản cũng không yêu cô”
Lý Toàn một bàn tay liền lắc tại Cao Hằng trên mặt: “Không trách được Mẫn không thích anh đây. Thì ra anh lại là cái loại tiểu nhân hèn hạ”