Nếu như không phải có giao tình nhiều năm, Mạc Hân Hy đã sớm một cước đạp anh ta ra ngoài.
Hiện tại, Lý Duy Lộc lại lôi kéo Tô Cẩm trực tiếp ngồi ở trước bàn ăn, tri kỷ muốn đút cho Tô Cẩm ăn cơm.
Cô thật sự là không thể nhịn được nữa, mới nhắc nhở anh ta.
Nghe Mạc Hân Hy nói, mặt Tô Cẩm hơi đỏ lên, cô võ nhẹ Lý Duy Lộc: “Anh an phận một chút, để đám nhóc nhìn thấy, sẽ không tốt”
Tiếng nói của Tô Cẩm vừa dứt, Đại Bảo Lục Minh Húc vừa học xong lớp võ thuật, lên lầu làm bài tập xong và các bé khác trùng trùng điệp điệp xuống lầu.
“Chú Duy Lộc, cháu đã nghe được, có thứ gì không thể để cho.
chúng cháu nhìn thấy vậy”
Sau khi Lục Minh Húc ngồi xuống về, tiếp cận Lý Duy Lộc.
Lý Duy Lộc có chút ngượng ngùng: “Không có, không có gì? Cháu nghe lầm rồi”
Sau khi Nhị Bảo Lục Vũ Lý ngồi xuống, quét mắt nhìn những đồ ăn ở trên bàn một chút, nhíu mày: “Cô Lưu Lệ ơi, ngày mai nhớ kỹ làm canh xương hầm cho cháu, cháu muốn uống canh xương hầm!”
“Đúng rồi, chờ một lát nữa ăn cơm xong, trước khi đi ngủ cháu còn muốn uống một chén sữa b: Mạc Hân Hy nhíu mày: “Nhị bảo, sao con lại nghĩ đến chuyện uống sữa bò?”
Lục Vũ Lý cúi đầu nhỏ giọng nói: “Cái này, mẹ ơi, răng cửa của con đang lung lay, có khả năng lập tức rụng mất. Tam bảo nói phải bồi bổ nhiều canxi mới có thể nhanh chóng mọc răng mới Nghe được Nhị Bảo sắp rụng răng, mấy bé Bảo cũng không nhịn được nở nụ cười.
Cặp mắt đào hoa của Lục Vũ Lý trừng một cái: “Mấy người các em cười cái gì, chúng ta là sinh ra cùng một ngày, các em rất nhanh cũng sẽ phải thay răng”
Lục Tấn Khang nhịn cười nói: “Anh hai, anh muốn bồi bổ canxi, trực tiếp đi tiệm thuốc mua chút thuốc bổ sung canxi không phải là được rồi sao. Làm sao phải để cho cô Lưu Lệ làm canh xương hầm cho chứ, như vậy cũng quá phiền toái rồi!”
Tiểu Lục Béo ở bên cạnh cậu bé nói: “Anh biết cái gì, hương vị của thuốc canxi và canh xương hầm có thể giống nhau sao? Nếu như em là anh hai, em cũng chọn canh xương hầm để bồi bổ canxi, miếng xương leons trải qua thời gian dài nấu chín, ở trong canh lại cho chút hành thái cùng chút ít muối, mùi vị kia thật sự là mỹ vị nhân gian!”
Nói xong, Tiểu Lục béo một mặt say mê nuốt ột ngụm nước bọt!
Tất cả mọi người trên bàn ăn không nhịn được bật cười, Tô Cẩm vội vàng nói: “Nhìn xem Lục Bảo thèm chưa kìa, yên tâm, ngày mai dì Tô Cẩm sẽ đi siêu thị mua miếng xương lớn về, làm canh xương hầm cho cháu”
Một bữa cơm kết thúc trong tiếng nói nói cười cười.
Lý Duy Lộc cùng Tô Cẩm vẫn luôn dính lấy nhau đến hơn mười giờ đêm mới lưu luyến không rời rời đi.
“Tô Cẩm, Long Uy cùng Liễu Thanh Y cử hành hôn lễ vào hai mươi sáu tháng sau, chúng ta cũng giống như bọn họ được không? Em cũng nhìn thấy, người nhà của anh đều rất thích em, ước gì chúng ta sớm kết hôn một chút đâu!”
Anh ta ôm Tô Cẩm không chịu buông tay.
Lúc đầu, kế hoạch của Long Uy và Liễu Thanh Y chính là ngày mùng sáu tháng mười sẽ cử hành hôn lễ, thế nhưng ai biết được lại xảy ra chuyện ở suối nước nóng Long Thành, sau đó tập đoàn Long Uy liền lâm vào nguy hiểm chưa từng thấy, bởi vậy, bọn họ chỉ có thể đẩy hôn lễ về sau hai mươi ngày.
“Ngày hai mươi sáu tháng sau? Như vậy cũng quá nhanh đi! Lúc này thời gian đã là cuối tháng chín, khoảng cách đến ngày hai mươi sáu tháng mười cũng không có mấy ngày”
Tô Cẩm hơi giật mình.