Mạc Hân Hy cười khổ: “Lý Duy Lộc, trong đầu anh nghĩ gì thế? Anh là cổ đông của Chân Thành. Làm sao em có thể đuổi việc anh?”
“Vậy ý của em là gì? Việc quan trọng lần này là để anh về nhà sao?”
Vẻ mặt Lý Duy Lộc bối rối.
“Không phải anh vừa nói công ty đang đi đúng hướng, các bộ phận đã bắt đầu hoạt động bình thường sao? Chẳng lẽ em để anh về nhà nghỉ ngơi làm anh không vui à?” Mạc Hân Hy hỏi ngược lại.
“Nhưng mà, vì các bộ phận mới được kết hợp lại, giữa những nhân viên từ Long Uy đến vẫn còn nhiều mâu thuẫn. Long Uy đang bận rộn với tiệc khai trương, ở tổng công ty không thể không có người canh giữ được!” Đây là đang nói Lý Duy Lộc làm việc rất nghiêm túc.
Mạc Hân Hy đứng dậy, cô đi đến trước mặt rồi nặng nề võ vai anh ấy: “Lý Duy Lộc, anh đúng là một nhân viên tốt. Hai ngày nay em sẽ giúp anh lo hết việc trong công ty, anh mau thu dọn đưa Tô Cẩm về nhà gặp ông Lý đi! Đừng bỏ qua cơ hội này! “
Nói xong, Mạc Hân Hy chớp chớp mắt nhìn anh ấy.
Nhắc đến Tô Cẩm, Lý Duy Lộc cúi đầu: “Hân Hy, đừng đùa anh nữa.
Đáng lẽ Lục Khải Vũ phải nói cho em biết chuyện tối hôm qua Tô Cẩm đã có bạn trai rồi chứ”
“Tô Cẩm đã nói với em chuyện tối hôm qua rồi. Cô ấy vốn dĩ không đồng ý với Vệ Bình. Cô ấy và Vệ Bình chỉ là bạn bè bình thường mà thôi”
Mạc Hân Hy vừa dứt lời, Lý Duy Lộc đã kích động nắm lấy cánh tay cô: “Hân Hy, lời em nói là thật sao? Tô Cẩm không chấp nhận Vệ Bình à?” Khuôn mặt của Lý Duy Lộc tràn ngập vẻ vui mừng.
Mạc Hân Hy rụt cánh tay lại, anh xoa xoa chỗ bị Lý Duy Lộc túm lấy: “Tại sao em phải nói dối anh! Không phải anh nói Tô Cẩm đã từng hứa sẽ giả làm bạn gái của anh rồi về nhà gặp ông Lý sao? Lúc trước chúng ta đến Châu Âu tìm Nhị Bảo đã làm mất thời gian của anh, bây giờ em để anh nghỉ phép ba ngày thì anh đưa Tô Cẩm trở nhà đi “
Lý Duy Lộc vui mừng được một chút là vẻ mặt lại mờ mịt: “Nhưng hôm qua anh đã bốc đồng đánh người trước mặt cô ấy, liệu cô ấy có từ chối không? Tô Cẩm có nghĩ rằng anh là một người thô lỗ không? “
Mạc Hân Hy bất lực nhìn anh ấy: “Lý Duy Lộc, đến bây giờ em mới phát hiện ra lý do tại sao anh đến ba mươi tuổi vẫn còn độc thân. Anh nghĩ nhiều như vậy làm gì? Em hỏi anh nhé, anh có thích Tô Cẩm không?
“Thích!” Lần này Lý Duy Lộc đáp một cách dứt khoát.
“Vậy không sao đâu. Nếu Tô Cẩm chưa có bạn trai thì anh có thể theo đuổi, đừng lằng nhằng nữa, nếu không cả đời này anh sẽ độc thân đó.”
“Sáng nay Tô Cẩm đến bệnh viện chăm sóc Vệ Bình. Chắc một lúc nữa cô ấy sẽ từ bệnh viện về nhà. Anh mau đi đón cô ấy đi”
Mạc Hân Hy sốt ruột đẩy anh ấy ra.
Cô chưa bao giờ thấy một người ngu ngốc như vậy, theo đuổi con gái mà cứ chần chừ, lo được lo mất.
Sau khi được cô động viên, cuối cùng Lý Duy Lộc cũng thu hết can đảm, anh ấy lái xe đến cửa bệnh viện chỉnh hình chờ Tô Cẩm đi ra.
Trong lúc chờ đợi, anh ấy đã đặc biệt gọi cho cậu hai nhà họ Lục hỏi về kỹ năng theo đuổi các cô gái.
Lục Khải Dã nói ra ba điều.
Điều thứ nhất, thành thật thú nhận. Hãy nói rõ cho đối phương biết trình độ học vấn, tình trạng kinh tế, tài sản và những lợi thế khác của mình, nhớ là không được giấu diếm gì cả.
Thứ hai, tặng quà. Khi tán gái anh ấy phải thật hào phóng, dù có đắt, có khó mua đến đâu, chỉ cần đối phương thích là được. Tặng càng nhiều càng tốt, nhất định cô ấy sẽ cảm động.