Lục Minh Húc nghe thấy giọng nói trong điện thoại thì cau mày nói: “Chú Lý, chú đang ăn gì đó đúng không ạ?”
“Đương nhiên, đây không phải là lúc ăn tối sao?”
“Chú Lý, hôm nay chúng con tình cờ gặp bạn trai của dì Tô Cẩm ở cổng tiểu khu! Chú ấy trông khá hoạt bát. Chú ấy rất hợp với dì Tô Cẩm”
Cậu bé nhẹ nhàng nói.
Qua điện thoại, Lý Duy Lộc vừa dùng đũa gắp mỳ thì dừng lại, sau đó thả đũa xuống.
“Đại Bảo, con đang nói cái gì vậy? Dì Tô Cẩm có bạn trai rồi à?” Anh định đưa Tô Cẩm về quê sau vài ngày, nhân cơ hội tỏ tình luôn! Làm thế nào mà Tô Cẩm có bạn trai?
Lý Duy Lộc buông đũa xuống, đột nhiên không có tâm trạng ăn.
Lục Minh Húc hồi lâu không có nghe anh nói chuyện, có lẽ cũng đoán được tâm trạng của anh, vì vậy nhếch miệng lên cười nói: “Đúng rồi, hình như con nói sai. Chú ấy vẫn chưa tỏ tình dì tô Cầm, chú Lý có lẽ vẫn có cơ hội”
Lý Duy Lộc tựa vào trên sô pha, nghe lời của cậu bé, toàn thân lập tức lấy lại khí lực.
“Đại Bảo, những gì con nói là sự thật sao, vậy còn dì Tô Cẩm, con có biết dì Tô Cẩm của con nghĩ gì không?” Giọng anh có chút vội vàng.
Lục Minh Húc cong môi: “Con không phải dì Tô Cẩm, làm sao con biết dì ấy nghĩ gì. Chú Lý, nếu chú thật sự thích dì Tô Cẩm, đừng chần chừ nữa. Dì ấy vừa đi học ở Học viện Thiết kế. Ước chừng tối nay người tên Vệ Bình sẽ đưa dì ấy về, con đã nói hết những gì nên nói, chú tự tính toán đi, con đi ăn cơm đây!”
Nói xong, Lục Minh Húc dứt khoát cúp điện thoại. Cậu bé nhẹ nhàng thở dài, chú Lý này là người lớn như còn cần một đứa nhỏ nhắc nhở chuyện này, thật sự là không nói nên lời! Thảo nào cho đến giờ chú ấy vẫn độc thân!
Sau đó, cậu ngước nhìn lên, cậu đã thấy mọi người trong nhà đang nhìn mình.
Mọi người nhìn bé như vậy làm gì? Bé chỉ là muốn có lòng hảo tâm nhắc nhở chú Lý nếu không kiếp này chú ấy sẽ không đến được bên dì Tô Cẩm mất.
Mạc Hân Hy giơ ngón tay cái lên: “Con trai thật tuyệt, khi chú Lý kết hôn, nhất định chú ấy đưa cho con một cái phong bì lớn màu đỏ”
Lục Tấn Khang cũng khen ngợi cậu bé: “Anh à, anh thật là thông minh. Nếu anh đã nói vậy, buổi tối hôm nay chú Lý nhất định sẽ đến đón dì Tô Cẩm”
Lục Vũ Lý cắn một miếng, thở dài như người lớn: “Chú Lý lớn như vậy rồi mà vẫn không biết cách theo đuổi phụ nữ sao? Vẫn còn cần sự giúp đỡ của trẻ con. Đúng là đáng xấu hổ”
Lục Vũ Tuấn có chút lo lắng: “Hi vọng tối nay mọi chuyện suôn sẻ với chú Lý!”
Lục Khải Dã cắn một miếng thức ăn, nhìn Lục Vũ Lý, sau đó nhân cơ hội nói với Lục Khải Vũ nói: “Anh cả, em muốn ký hợp đồng với Nhị Bảo, anh nghĩ xem có được không!”
Vừa dứt lời, Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy Đồng gần như đồng thanh: “Không được!”
“Tại sao?” Lục Khải Dã tỏ vẻ khó hiểu.
Lục Khải Vũ liếc nhìn cậu em trai: “Nhị Bảo còn ít tuổi, còn phải học hỏi kiến thức. Ngành giải trí phức tạp quá. Chị dâu em không muốn thằng bé tham gia vào sớm như vậy”
Lục Khải Dã nghĩ rằng anh trai sợ Nhị Bảo bị ức hiếp nên vỗ ngực.
hứa: “Anh trai, đừng lo lắng về chuyện này. Có em. Em là người đại diện của thăng bé. Không ai trong làng giải trí dám bắt nạt thằng bé đâu”
“Khải Dã, anh không lo lắng về vấn đề này. Anh và chị dâu em là bố mẹ, anh chỉ hy vọng rằng các con có thể an toàn, khỏe mạnh và hạnh phúc. Bây giờ chúng mới bảy tuổi, bọn anh không muốn chúng có cuộc sống khó khăn”