“Con?” Mạc Hân Hy hơi do dự.
“Mẹ, bố của con gái Vương Kỳ là Lư Bạch Khởi. Chuyện này e rằng sẽ rất phiền phức. Con giòi máy tính, trong những lúc quan trọng nói không chừng còn giúp được hai người.”
“Hai người lần này đi châu Âu lần này không chỉ vì tìm thuốc giải cho Ngũ Bảo mà còn để tìm Nhị Bảo, thêm một người có thêm một sự giúp đỡ nữa”
Nói xong, cậu nhìn Mạc Hân Hy và Lục Khải Vũ bằng ánh mắt đây mong chờ.
Mạc Hân Hy nhìn Lục Khải Vũ: “Ông xã, em thấy Đại Bảo nói cũng có lý”
Lục Khải Vũ im lặng suy nghĩ một lát rồi cũng gật đầu: “Vậy cũng được, chúng ta dẫn theo Đại Bảo cùng đi”
Lục Minh Húc vô cùng vui vẻ: “Vậy thì tốt quá rồi, vậy con đi thu dọn hành lý.”
Nhìn thấy vẻ mặt phấn khích của Lục Minh Húc, Mạc Hân Hy và Lục Khải Vũ cùng bất lực lắc đầu. Thằng bé này đúng là còn tưởng rằng hai người bọn họ ra ngoài để đi chơi.
Hai người bọn họ vừa đi ra khỏi phòng của con trai lớn thì gặp ngay Lục Vũ Bách đang quấn chăn trên đầu, tay cầm cây hành, eo quấn dải vải hoa.
Nhìn màu sắc của dải vải hoa đó có thể đoán ra được là xé từ chiếc ga trải giường ra.
Để bảo vệ cho vết thương của Mạc Hân Hy, Lục Khải Vũ dùng tay giữ lấy đầu của cậu con trai béo.
“Lục Bảo, con đang làm gì vậy?” Anh cảm nhận rõ ràng được huyết áp của mình đang tăng cao.
Bên này, cậu con trai béo còn chưa kịp trả lời, ba cô con gái dẫn đầu là Vũ Tuệ đều đội vương miện công chúa, tay cầm gậy phép thuật đồ chơi chạy từ cầu thang lên.
Ba đứa chỉ vào Lục Vũ Bách và hét lớn: “Ma pháp Yeloli, ta là công chúa băng, mau đông cứng kẻ xấu này lại”
Lục Vũ Bách cũng rất phối hợp, cậu run rẩy một lát rồi giả vờ la hét thảm thiết: “A, ma pháp lợi hại quá, sao tôi lại bị đông cứng lại vậy?”
Nói xong, cậu cũng đứng im tại chỗ không cử động nữa.
Lục Khải Vũ ôm đầu nhìn con trai khó hiểu: “Con… con là con trai Lục Vũ Bách nháy mắt với Lục Khải Vũ nhưng không nói gì.
Lục Khải Vũ hơi tức giận, anh cao giọng: “Lục Bảo, bố đang nói chuyện với con đấy”
Đến lúc này, Lục Vũ Bách đành lên tiếng: “Bố, con đang chơi trò Yeloli tiên tử đánh người xấu với mấy em, bây giờ con đang bị đông cứng, không thể nói chuyện được nữa”
“Được, vậy con cứ đứng đây mà đông cứng đi. Mọi người xuống dưới nhà ăn cơm.”
Nói xong, anh quay người lại kéo tay Mạc Hân Hy xuống dưới, cố ý nói to: “Hình như hôm nay Tô Cẩm làm món thịt viên sốt”
Lục Vũ Bách đứng đăng sau nghe thấy vậy lập tức đi theo: “Thật ạ?
Bố, mẹ, con cũng đói rồi”
Ba cô em gái đứng đẳng sau thì vô cùng không vui.
“Anh sáu, trò chơi của chúng ta vẫn còn chưa kết thúc” Mộc Lam khó chịu phản đối.
“Mộ Lam, Vũ Tuệ, xuống ăn cơm thôi, các em không đói sao? Chúng ta ăn cơm xong rồi lại chơi được không?” Lúc nói chuyện, Lục Vũ Bách không hề quay đầu lại.
Chỉ là đến khi vợ chồng Lục Khải Vũ đi xuống tầng một, nhìn thấy phòng khách, huyết áp của hai người đều không khỏi tăng lên.
Căn phòng khách gọn gàng sạch sẽ trước đây giờ vô cùng bừa bộn, lộn xộn. Hoa quả trên bàn uống nước bị ném linh tinh khắp mặt đất. Gối tựa lưng trên sofa một chiếc ở tủ đựng giày ngoài cửa, một chiếc ở cửa sổ ban công, hai chiếc khác ở cửa phòng bếp, một chiếc ở dưới đất chỗ chiếc TV.
Hơn nữa, chiếc sofa màu xám bạc còn đầy những vết giày.