Shit! Cái tiệc gặp gỡ chết tiệt! Anh đúng là lên phải thuyền đạo tặc rồi! Vừa rồi cái cô nàng kia nhìn anh với ánh mắt giống như đang nhìn một con ngựa đực, tuy rằng thân hình của cô nàng cũng vô cùng nóng bỏng, nhưng cái loại ánh mắt kia của cô, xác thực là bắn về phía anh! Nếu không phải tình huống hiện tại không cho phép, anh thật sự muốn quay đầu chạy lấy người! Bọn họ hình như là ở cùng một tổ? Tốt lắm, chờ một lát nữa khi trận đấu chấm dứt, để xem anh sẽ dạy dỗ cô nàng thế nào!
Lôi Tuấn Vũ liếc nhìn cô gái đứng bên cạnh anh một cái, màu sắc và chất liệu của áo tắm ngay lập tức thu hút ánh mắt của anh… Là cô ấy? Cô gái anh vừa mới cứu lên? Cô muốn cùng mình thi đấu bơi lội một trận sao? Ha ha! Thú vị! Không lẽ thực sự đúng như lời Cổ nói, lúc nãy người ta căn bản là không cần anh cứu?
Lãnh Tử Tình sửa sang lại quần áo của mình một chút, quay sang mỉm cười lịch sự với người đàn ông đứng bên cạnh, lại phát hiện người này đang nhìn chằm chằm vào cô. Chỉ đơn thuần đứng nhìn nhưng ánh mắt phát ra bên dưới kính bơi kia lại khiến Lãnh Tử Tình sinh ra ảo giác, cảm thấy ớn lạnh!
"Tiên sinh, tôi có chỗ nào không ổn sao?" Lãnh Tử Tình cảm thấy ánh mắt của người đàn ông này nhìn chằm chằm vào mình không dịch chuyển, vội vàng cúi đầu xem xét lại mình từ trên xuống dưới.
Lời vừa nói khỏi miệng, Lôi Tuấn Vũ đột ngột phóng ánh mắt dò đoán về phía Lãnh Tử Tình, cơ thể bỗng nhiên cứng đờ.
Đúng lúc này, một tiếng còi vang lên. Lãnh Tử Tình không kịp phản ứng, theo phản xạ có điều kiện, nhún người nhảy vọt vào đường bơi! Cơ thể mềm dẻo, linh hoạt giống như một mỹ nhân ngư phóng lên phía trước.
Lôi Tuấn Vũ đột nhiên thấy, bên cạnh đường bơi của anh, cả nam lẫn nữ đều đã nhảy xuống nước rồi, mà cái cô gái nhỏ kia đã muốn bơi xa được đến mười mét. Là cô ấy? Tử Tình? Lôi Tuấn Vũ khẳng định thính lực của mình đặc biệt tốt! Đối với âm thanh luôn vô cùng mẫn cảm. Nhưng mà làm thế nào cô lại có thể tới chỗ này?! Không có khả năng! Anh nhất định phải đuổi theo để xác nhận thân phận của cô gái này! Nhíu chặt mày, Lôi Tuấn Vũ bùm một tiếng nhảy vào bể bơi, ra sức bơi về phía trước đuổi theo. Text được lấy tại http://thegioitruyen.com
Lãnh Tử Tình đã từng có lần tự hào rằng cô sinh ra là để ở trong nước! Chỉ cần xuống nước, tất cả các tế bào trên cơ thể cô đều trở nên vui vẻ! Trong khoảnh khắc, cô liền đạt tới trạng thái cao nhất của trận thi đấu. Cơ thể dẻo dai của cô rẽ làn nước giữa hồ bơi, gần như đã bỏ xa tất cả những người cùng thi, cả nam lẫn nữ.
Mà Lôi Tuấn Vũ trong lúc ra sức đuổi theo cô cũng đồng thời nghiệm ra một điều, cô gái này không chỉ là biết bơi, mà còn bơi rất tốt! Anh vốn không nghĩ rằng mình cần tốn bao nhiêu hơi sức, nhưng bây giờ, anh không thể không thừa nhận, mười mét mình bị chậm hơn ấy, muốn bắt kịp cô quả thực phải mất không ít sức lực.
Bầu không khí xung quanh nhất thời nóng hẳn lên, các nhóm vốn đều làm bộ làm tịch ra vẻ, nên cảnh tượng lúc này khiến người ta dở khóc dở cười: một số quý ông lôi kéo mỹ nữ cùng bơi; một số mỹ nữ thể lực không nhiều, bơi được nửa đường thì bám vào trên người mấy anh chàng nghỉ ngơi; một số đã đồng ý thi đấu, nhưng đang bơi cả hai lại cùng dừng lại một chỗ…
Năm mươi mét cuối cùng, Lãnh Tử Tình càng bơi càng nhanh, nhưng đúng lúc còn khoảng ba mươi mét nữa, cô chợt nhận ra bên cạnh mình có một quái vật lớn dường như muốn vượt qua mình. Trong lòng đột nhiên sinh ra cảm giác không chịu thua! Không! Cô phải thắng được trận này! Cô phải về thứ nhất!
Lúc này, toàn bộ ánh mắt của mọi người đều đã tập trung về đây. Nhìn một nam một nữ bơi song song đang đẩy nhanh tốc độ, các cô gái trong phòng lập tức hò hét. Các anh chàng cũng hô hào, tiếng huýt sáo, tiếng cổ vũ vang lên liên tục không ngừng!
Ngay tại thời điểm chỉ còn cách thành bể bơi hai mét, Lãnh Tử Tình đột nhiên chuyển từ bơi tự do đổi thành bơi bướm, giống như một chú chim đại bàng cất cánh, từ trong nước bay lên, đâm vào bức tường của thành bể bơi.
Cô gái này điên rồi! Lôi Tuấn Vũ muốn ngăn cản nhưng đã không còn kịp. Cái cô gái kia lại mạo hiểm lao vào thành bể như vậy, nghe một tiếng đập, đầu vai cô đâm vào vách tường!
Cô thắng! Lôi Tuấn Vũ đột ngột ngoi lên khỏi mặt nước, dừng lại ở chỗ cách đích đến hai mét, tháo kính bơi xuống nhìn cô gái ngu ngốc kia! Kết quả trận đấu quan trọng với cô đến vậy sao? Có nhất thiết phải liều mạng như thế không?
Lãnh Tử Tình giơ cánh tay của mình lên, giống như trong vô số trận đấu khác vào thời điểm này. Cô nhanh chóng tháo kính bơi xuống, hướng về phía toàn thể khán giả cả nam lẫn nữ đang cổ vũ mình, vẫy tay chào. Đây đúng là trò chơi dành cho cô, trên khuôn mặt nở nụ cười rạng rỡ, cùng với những bọt nước chảy xuôi khiến cô trở nên vô cùng xinh đẹp. Đang rất vui vẻ với chiến thắng, chợt nhìn thấy Lôi Tuấn Vũ đứng cách đó hai mét, gương mặt đen sì, cô nhất thời đông cứng, nụ cười đóng băng trên khuôn mặt…