36 Chiêu Ly Hôn

Chương 161: Quyễn 5 : Muốn tôi để người khác qua đêm với chồng mình







Bùi phu nhân buông chén trà xuống, thản nhiên nói: “Từ trước đến này thư kí của Vĩnh Diễm đều là do ta chọn, mỗi năm đổi một người, đã thành quy củ rồi.”

Tôi vẫn không rõ ý của Bùi phu nhân.

Bùi phu nhân tiếp tục nói: “Chúng ta nói thẳng vào chủ đề hôm nay đi. Cô Đinh, tối hôm qua, Vĩnh Diễm ngả bài với ta, nói chuyện suốt một đêm, ta hiểu được ý của nó là muốn kết hôn cùng cô.”

Tôi không lên tiếng.

Bùi phu nhân hỏi tôi: “Như vậy, ý của cô Đinh thế nào?”

Tôi suy nghĩ xong mới nói: “Tạm thời tôi không nghĩ đến việc kết hôn.”

Bùi phu nhân lạnh lùng nói: “Ta cũng không đồng ý việc hai người kết hôn. Tuy rằng cô là ân nhân cứu mạng Vĩnh Diễm, nó cũng thích cô. Nhưng mà thích là một chuyện, hôn nhân lại là một chuyện khác.”

Bùi phu nhân nhìn tôi, tiếp tục nói: “Ta không đồng ý hai người kết hôn, một người phụ nữ như cô thì bên ngoài có thể rất nhiều. Ta thật sự không nhìn ra được chỗ nào ở cô cả, cho nên ta không thể đồng ý để cho cô kết hôn với nó.”

Tôi không lên tiếng.

Bùi phu nhân uống một ngụm trà, tiếp tục nói: “Cô Đinh, tuy rằng gia sản của nhà họ Bùi chúng tôi không được đến mấy tỉ như Lý Gia Thành. Nhưng nhà họ Bùi chúng tôi cũng có tài sản lên đếm hơn ba trăm triệu, cũng xem như là một gia đình giàu có. Vĩnh Diễm là con trai độc nhân, sau này nó còn phải gánh cái gánh nặng này này trên vai. Hôn nhân của nó phải giống như tuyển vợ của bậc vua chúa, là việc tác động đến toàn cục, không thể xem thường.”

Bùi phu nhân nhẹ nhàng đan tay vào nhau, thở dài nói: “Mặc kệ phân tích rõ ràng cỡ nào với nó thì cũng không đả động được nó, nó nhất định sẽ kết hôn với cô.”

Bùi phu nhân có chút ai oán: “Con ta nhất định muốn lấy cô, ta có thể làm gì được bây giờ? Cô là ân nhân cứu mạng của con ta, đương nhiên là tôi cảm kích cô, chỉ là tôi có thể đồng ý thưởng cho cô mọi thứ ngoài chuyện hôn nhân. Bởi vì gia đình này là gia đình danh gia, hôn nhân của nhà giàu là gì? Hôn nhân của nhà gàu chính là kết hợp với người ngoài, là một loại hợp tác buôn bán, rất nhiều cặp vợ chồng có thể cả đời không yêu thương nhau, nhưng cũng không thể nào thoát khỏi kiểu hôn nhân này. Bởi vì một khi phá hôn ước thì sẽ khiến sự hợp tác suy yếu, từ đó mà đối thủ sẽ thừa dịp tấn công vào.”

“Vốn ý của ta và chủ tịch là muốn nó kết hôn với Tử Kì. Cha của Tử Kì là em rể ruột của tôi, là dượng của Vĩnh Diễm, cũng là thành viên hội đồng quản trị. Ông ta không ngừng lấy được cổ phần của Phiếm Hoa, sức mạnh của công ty không chỉ nằm trong tay nhà họ Bùi. Chỉ có cách kết thân với gia đình ông ta thì Bùi thị mới có thể củng cố sức mạnh để phát triển. Cho dù Vĩnh Diễm không muốn kết hôn với Tử Kì đi chăng nữa thì cũng sẽ không đến phiên cô. Bởi vì còn có thiên kim của các nhà giàu có khác. Tóm lại là người kết hôn với Vĩnh Diễm tuyệt đối không thể là cô.”

Tôi nhẹ nhàng hỏi bà ấy: “Ý của Bùi phu nhân là muốn tôi rời khỏi anh Bùi sao?”

Bà ấy nhìn tôi: “Nếu ta cho cô tiền để cô rời xa nó thì cô sẽ làm chứ?”

Tôi suy nghĩ: “Tôi sẽ, nhưng mà tôi không cần tiền. Tôi cũng không cho rằng tình cảm là có thể dùng tiền mà mua được. Nếu như anh Bùi và cô Mạch kết hôn mà có thể mang lại hiêu quả và lợi ích hợp tác thì tôi nguyện ý rời khỏi.”

Bà ấy thở dài, nói tiếp: “Ta biết cô sẽ nói như vậy, nhưng không thể làm như vậy với cô, như vậy cũng sẽ khiến Vĩnh Diễm thương tâm.”

Tôi cúi đầu.

“Cho nên” Bùi phu nhân bất đắc dĩ nói: “Kết quả sau khi tranh luận là ta không thể không đồng ý yêu cầu của Vĩnh Diễm, để cho hai người kết hôn.”

Tôi ngẩng đầu, bà ấy đồng ý để tôi và Bùi Vĩnh Diễm kết hôn?

Bùi phu nhân nhíu mày: “Đúng vậy, ta đồng ý cho hai người kết hôn, nhưng mà cô Đinh này, hôm nay tôi không ngại nói rõ ràng với cô. Ta đồng ý để cô vào nhà họ Bùi, nhưng mà nhà họ Bùi chúng tôi cũng không phải là gia đình bình thường. Nếu cô vào nhà họ Bùi thì sẽ phải sống theo quy củ của nhà chúng tôi, cô hiểu chưa?”

Tôi suy nghĩ một lúc, tôi hiểu rõ nhà giàu thì ắt sẽ có những quy củ hà khắc.

Bùi phu nhân ho khan một tiếng, nghiêm mặt, bà đặt chén trà lại trên bàn, nhẹ nhàng phủ quần, trịnh trọng nói:

“Đầu tiên, sau khi cô kết hôn với Vĩnh Diễm, cô không thể tiếp tục làm việc, cô phải an tâm làm vợ của Vĩnh Diễm. Cô muốn học tập làm một phu nhân nhà giàu có thì phải chuẩn bị kiến thức xã giao, tư dưỡng phẩm cách, thay đổi cách ăn mặc, quyết không thể giống như trước đây.” Bà ấy dừng một chút, rút ra mấy tấm ảnh, vứt trước mặt tôi.

Tôi tò mò cầm lên, vừa nhìn thấy thì tôi chấn động, thì ra là ảnh chụp ngày hôm qua tôi đi viện hải dương học. Trong bức ảnh, tôi đang cầm một quả bong bóng, ngồi xem biểu diễn cá heo. Có những bức tôi cười to, ôm bụng cười, có cái cận cảnh, có cái chụp xa mọi loại biểu cảm của tôi. Thậm chí còn chụp cả lúc sắc mặt tôi rất khó coi. Những bức ảnh này chẳng gọi là đẹp đẽ gì, quả thật là xem như trò hề.

Tôi để mấy bức ảnh trở lại bàn trà.

“Bùi phu nhân, camera này kém thật đấy? Sao tôi lại có thể xấu đến thế này?”

Bùi phu nhân hừ lạnh một tiếng: “Cô ngại ảnh chụp xấu? Cô sẽ không bao giờ gặp được nhiếp ảnh gia nào giỏi hơn đâu, bọn họ chính là cố tình chọn những lúc cô xấu để chụp. Nếu cô đắc tội bọn họ thì họ sẽ tung mấy bức ảnh không có giá trị này ra. Cũng may là chúng tôi quen biết họ, nếu đổi thành phóng viên của mấy tờ báo lá cải, những bức ảnh này lan truyền ra ngoài, người ta sẽ nhìn thấy hình ảnh phu nhân của nhà họ Bùi chúng tôi, lúc đó cô xem chúng tôi còn mặt mũi nào?”

Tôi cũng có chút mất hứng, tôi vẫn còn chưa chuẩn bị tốt tư tưởng để vào cửa nhà họ Bùi, bà ấy đã bắt đầu chỉ trích tôi.

“Cho nên,” Bùi phu nhân nhíu mày nói: “Cô vẫn còn phải học nhiều lắm, từ lời nói, cử chỉ, mỗi tiếng nói, mỗi động tác đều phải học lại. Thật sự ta không thể cho phép cô xuất hiện trước công chúng với bộ dạng như hiện tại, thật sự….” Bà ấy phẫn nộ nói: “Rất dọa người.”

Tôi cũng không vui vẻ gì khoanh tay, nể bà ấy là bậc trưởng bối nên tôi không hé răng, chỉ tiếp tục nghe bà ấy nói.

Bùi phu nhân lại không hề phát hiện ra thái độ của tôi có chút thay đổi, bà ấy tiếp tục nói: “Còn có một việc, sau hi cô và Vĩnh Diễm kết hôn, tuy rằng cô là vợ của nó, nhưng cô cũng không thể can thiệp vào sinh hoạt cá nhân của nó. Vĩnh Diễm thường xuyên phải đi công tác nơi này nơi kia. Cô không thể lúc nào cũng đi cùng nó, cho nên nó cần một thư kí tri kỷ, thay cô chăm sóc việc ăn uống và sinh hoạt hằng ngày, thậm chí là” Bùi phu nhân nghiêm túc nói: “Thay cô qua đêm với nó.”

Nhất thời tôi ngây ra, thay tôi qua đêm với Bùi Vĩnh Diễm? Đây là ý gì chứ?

Rốt cuộc Bùi phu nhân cũng thấy sắc mặt của tôi thay đổi, nhưng bà ấy không thèm để ý mà nhẹ nhàng bang quơ nói: “Việc qua đêm với Vĩnh Diễm là việc rất sức bình thường. Tuy rằng Vĩnh Diễm rất xuất sắc, nhưng nó cũng là một người đàn ông, có người đàn ông nào không cần phụ nữ chứ? Những năm gần đây nó theo đuổi sự nghiệp, cơ bản cũng không có thời gian theo đuổi phụ nữ. Nhưng mà bên cạnh một người đàn ông bình thường sao có thể không có phụ nữ? Hiện tại phụ nữ bên ngoài bụng dạ rất khó lường, chẳng lẽ ta lại có thể để cho con ta qua lại với những người phụ nữ không ra gì hay sao? Cho nên từ khi nó bắt đầu làm giám đốc của Phiếm Hoa thì ta bắt đầu lựa chọn thư kí tâm phúc cho nó. Thứ nhất có thể giúp nó giải quyết công việc hằng ngày, thứ hai là bầu bạn với nó, ta cũng có thể yên tâm hơn.”

Lòng tôi trầm xuống, lòng bàn tay bắt đầu rịn mồ hôi.

Tôi hỏi Bùi phu nhân: “Bùi phu nhân, ý của bà là thư kí của anh Bùi, ngoài xử lý công việc giúp anh ta, thì còn phục vụ anh ta trên giường sao?”

Bùi phu nhân không phủ nhận: “Đúng vậy, cô không thể chấp nhận sao? Cô Đinh, ta khuyên cô tốt nhất là nên chuẩn bị tư tưởng đi. Tuổi trẻ của người phụ nữ chỉ có vài năm mà thôi. Hiện tại cô còn trẻ, nhưng mà có một ngày cô sẽ già đi đúng chứ? Khi cô không còn trẻ, liệu cô còn có thể níu giữ trái tim của đàn ông sao? Cho nên nếu cô muốn giữ một người đàn ông thì tốt nhất là nên sắp xếp một thư kí tri kỷ làm tai mắt của cô, như vậy cô có thể thư thái hơn rất nhiều.”

Tôi hiểu được. Ngày xưa, các phu nhân đều thường xuyên để tri kỷ của mình hầu hạ phu quân, phi tử của các bậc đế vương cũng rất khảng khái để tâm phúc của mình phục vụ hoàng đế. Họ không cho rằng như thế là ủy khuất, mà ngược lại là một cách mưu lược. Nếu tôi muốn gả vào nhà giàu có, thì tôi phải chuẩn bị tư tưởng trong việc này.

Tôi lại nghĩ đến, tôi từng hỏi Bùi Vĩnh Diễm, quần áo của anh ta phối hợp rất đẹp, là ai chuẩn bị cho anh ta. Anh ta tùy tiện trả lời: ‘Thư kí của anh’. Lúc ấy tôi chỉ nghĩ rằng thì ra thư kí còn phải phụ trách việc này cho ông chủ, thật ra là không đơn giản như thế.

Tôi ngồi tại chỗ, khoanh tay, hết sức bình tĩnh.

Bùi phu nhân hờ hững nói: “Cô yên tâm, thư kí của Vĩnh Diễm đều là do ta tự mình lựa chọn, các cô ấy rất trung thành, không hề có ý tưởng dám trèo cao. Nếu bọn họ có chút ý tưởng xa xôi, vọng tưởng muốn vào nhà giàu, ta sẽ không hề khách khí gì mà sa thải họ, hơn nữa còn làm cho họ thân bại danh liệt.”

Tôi nhẹ giọng hỏi: “Nếu Vĩnh Diễm thật sự thích họ thì sao?”

Bùi phu nhân kinh ngạc nói: “Điều đó là không thể, Vĩnh Diễm làm gì cũng rất chừng mực, tuyệt đối nó sẽ không nảy sinh tình cảm với họ. Mấy năm qua, thư kí của nó đều là do ta lựa chọn, ngoài hai cô gái có ý nghĩ muốn trèo cao, thì các cô gái khác đều rất thành thật.”

Tôi bình tĩnh hỏi: “Như vậy, anh ta đã có một thói quen cam chịu sự sắp xếp này của bà?”

Bùi phu nhân kinh ngạc nhìn tôi: “Ý của cô là gì? Chẳng lẽ cô không biết những gì tôi sắp xếp đều là chính xác? Ta là muốn bảo vệ con của ta, đây cũng là việc có lợi cho cô mà thôi. Thay vì để những người phụ nữ bên ngoài trở thành đối thủ của cô, thì chi bằng có một người có thể tin tưởng được, như vậy cô cũng sẽ bớt lo a.”

Đúng vậy, trước đây, Vương Hi Phượng khóc lóc kể lể với bà Cổ rằng Cổ Liên ngoại tình, bà Cổ chỉ cười ha hả: “Là đàn ông thì sẽ như thế.” Có thể thấy được tất cả phu nhân nhà giàu có đều không xem việc này là có gì lạ. Hiện tại Bùi phu nhân đã rất nể mặt, nhượng bộ mà từ từ chỉ dạy tôi, hẳn là tôi nên cảm kích mới phải.

Tôi không cảm thấy có chút cảm kích hay thấu hiểu nào cả.

Bùi phu nhân bực dọc nói: “Thư kí trước của Vĩnh Diễm, cô Trần Mĩ Kì, cô ấy làm việc rất xuất sắc, cũng chăm sóc Vĩnh Diễm rất tốt. Ta vốn là muốn tiếp tục giữ cô ấy bên cạnh Vĩnh Diễm. Nhưng mà ta lo lắng giữ cô ấy càng lâu thì sẽ càng không có lợi cho nhà họ Bùi. Cho nên ta quyết tâm để cô ấy đi. Hiện tại vị trí này sẽ trao về cho cô Cao. Cô cũng gặp cô ấy rồi đấy, cô cảm thấy cô ấy thế nào?”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv