30. Lên giường
Rõ ràng là buổi sáng trời còn nắng đẹp, nhưng đến giữa trưa thì lại đổ mưa to. Buổi chiều tan làm về nhà, tuy rằng có lái xe, nhưng lúc đi bộ khó tránh khỏi việc bị nước mưa xối ướt quần áo. Madara có hơi khác người, cho dù gặp trời mưa thì y vẫn thản nhiên đi bộ như bình thường, không giống những người khác vội vã đi tìm chỗ trú mưa. Y mặc áo khoác đen, tóc cũng là màu đen, mái tóc vừa dài vừa dày, bước đi trong mưa trông cực kỳ ngầu lòi.
Khi về đến cửa thì bắt gặp Hashirama. Hashirama đứng dưới tán ô, nhìn thấy Madara bị dính mưa, hắn lộ ra vẻ mặt “Lại thế nữa rồi”.
Hashirama chạy đến, dùng ô che mưa cho Madara, dường như có chút bất lực: “Madara, ở công ty chắc hẳn là có sẵn ô công cộng mà, tại sao cậu không lấy mà dùng? Cứ để lần nào bản thân cũng bị dính mưa.”
Madara bước vào, thản nhiên giải thích: “Chỉ là do tớ khá thích đi dưới trời mưa thôi.”
Hashirama cũng đi theo y vào trong, hắn gập ô lại, lo lắng nói: “Nhưng mà cậu sẽ bị cảm mất.”
“Trước đây tớ chưa từng bị cảm bao giờ.” Madara trả lời, ấn nút chờ một lát là thang máy đã đến, nhanh chóng bước vào trong. Hashirama cũng vào theo.
“Nhưng vẫn cần phải đề phòng.” Hashirama nhìn Madara, “Cậu chẳng biết tự yêu quý bản thân gì cả.”
Madara im lặng, không trả lời.
Về đến nhà, vừa mở cửa ra, Hashirama đã nắm lấy tay của Madara, một tay còn lại thì dùng để đóng cửa. Sau khi cất cặp công văn và ô che mưa đi, hắn kéo Madara về phòng ngủ.
“Hashirama?” Madara chỉ vừa mới mở miệng, đã bị đẩy ngã xuống giường. Y cau mày, nhìn về phía Hashirama. Hiện tại, nửa người của Madara đang ướt đẫm nước mưa, những giọt nước ấy nhiễu tí tách lên tấm ga giường.
Vẻ mặt của Hashirama cực kỳ bình tĩnh, ngoại trừ hành động của hắn, tất cả đều không có gì bất thường. Hashirama tháo cà vạt của y ra, cởi áo vest ngoài xuống, lộ ra chiếc áo sơ mi ở bên trong.
Madara vẫn còn tâm trạng cười nói: “Không cần gấp gáp như vậy chứ.” Khóe miệng y hơi cong lên, nghiêng nghiêng đầu, dùng giọng điệu nửa đùa nửa thật.
Động tác của Hashirama ngừng lại trong chốc lát, như để đáp lại Madara, hắn cũng cười một cái, nhưng không phải là nụ cười 3 phần ngây thơ 7 phần ngốc nghếch như bình thường.
Hashirama không nói gì, hắn đè Madara lên trên giường, tay trái ấn lên vai của y, một tay còn lại bắt đầu cởi thắt lưng quần của Madara. Bây giờ Madara chỉ muốn đi tắm rửa, bởi vì nếu cứ tiếp tục để như vậy thì y thật sự sẽ bị cảm mất. Madara vừa định đưa tay ra ngăn cản Hashirama, thì Hashirama đã hôn y. Madara đã sớm quen với nụ hôn của Hashirama, đầu lưỡi của y nhanh chóng bị Hashirama cuốn lấy. Không biết từ lúc nào, hô hấp của hai người đã trở nên dồn dập hơn. Vài lần Madara muốn dừng lại, nhưng y dần bị cuốn theo nhịp điệu của Hashirama, nụ hôn của cả hai càng ngày càng kịch liệt.
Truyện chỉ được đăng duy nhất tại Mễ Trùng Động.
Cuối cùng, Hashirama cũng chịu ngừng lại, Madara híp đôi mắt ướt át, có một ít nước đọng trên khóe mắt của y, nhưng chính bản thân Madara cũng không biết trông y bây giờ quyến rũ đến nhường nào. Không chờ Madara kịp nói gì khiêu khích mình, Hashirama đã mở lời trước: “Madara…”
“Tớ cảm thấy… Có lẽ tớ nên giúp cậu nhớ kỹ một điều: ‘Phải biết tự yêu quý bản thân’, nhỉ.” Hashirama cười.
Madara nghiêng đầu qua một bên, để lộ ra chiếc cổ trắng nõn, y liếc mắt nhìn Hashirama, dùng giọng điệu lười biếng nói: “Hừ… Đừng tự kiếm cớ cho bản thân.” Bấy giờ, bàn tay của Madara chạm lên bụng dưới của Hashirama, cách một lớp vải, nhẹ nhàng cọ xát: “Chỗ này của cậu đang rất hưng phấn này.”
Vượt qua tầng tầng lớp lớp quần áo, cuối cùng thì bàn tay của Hashirama đã chạm được vào da thịt của Madara. Những ngón tay của hắn chậm rãi xoa nắn trên lồng ngực của Madara. Bởi vì lúc làm tình, nơi đó thường xuyên bị Hashirama vuốt ve nên đã trở nên rất nhạy cảm. Hashirama vùi đầu vào cổ của Madara, không nhanh không chậm liếm mút lên xương quai xanh của y. Tay kia thì đã cởi mất chiếc quần của Madara từ lúc nào, bây giờ hắn đang sờ soạng lung tung qua chiếc quần lót của y.
Madara túm tóc của Hashirama, hành động liếm mút của Hashirama lên cổ y khiến cho Madara cảm thấy rất không thoải mái. Cơ thể y vốn đã ướt sũng, bây giờ còn bị Hashirama quấy rối, nó chỉ khiến cho Madara càng ngày càng thấy khô nóng, cực kỳ khó chịu.
Hashirama không buông tha cho cái cổ của Madara, hắn cũng không quan tâm đến việc Madara đang nắm tóc mình, chỉ tiếp tục chuyển từ liếm mút sang cắn mút.
“A…”
Hashirama cắn một cái không nặng không nhẹ lên cổ của Madara, sau đó lại chậm rãi mút vào, nó còn kích thích hơn cả màn liếm nhẹ vừa rồi. Cộng thêm bàn tay to lớn của Hashirama cứ liên tục kích thích dục vọng ở thân dưới của y, lúc này Madara cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Madara dứt khoát cởi quần của Hashirama ra, vươn tay vào trong quần lót, y không chịu thua kém mà cầm lấy thứ dục vọng đang cương cứng của đối phương, bắt đầu dùng tay ma sát giúp hắn giải quyết.
Madara nghe thấy tiếng cười khe khẽ của Hashirama, tay của hắn cũng mò vào trong quần lót để giúp Madara. Nhưng hiểu nhiên là trong chuyện này, kỹ thuật của Hashirama tốt hơn y rất nhiều. Hắn dùng móng tay và những vết chai trong lòng bàn tay, nhanh chóng kéo Madara vào hố sâu của dục vọng.
Không có gì bất ngờ khi nghe thấy tiếng rên rỉ của Madara, Hashirama gặm cắn dọc theo bả vai của Madara, ngược lên cổ, rồi đến gò má của y.
“Hừ…” Hô hấp của Madara ngày càng dồn dập, y nói, “Cậu là chó sao? Ưm…” Chưa nói xong thì đã bị Hashirama chặn miệng, lần dây dưa này thậm chí còn kịch liệt hơn cả lần trước.
Ngay khi Madara sắp đạt đến cao trào, tay của Hashirama bỗng nhiên dừng lại. Vốn dĩ Madara định cắn lên đầu lưỡi của Hashirama như một hình thức để cảnh cáo, nhưng lại cảm nhận được bàn tay của hắn đang trượt xuống giữa đùi y, mò mẫm muốn chui vào tiểu huyệt. Madara hít một hơi, quyết định dừng công việc trên tay lại, cố gắng hết sức để thả lỏng cơ thể.
Sau một hồi thở gấp, Hashirama rút những ngón tay đã ướt sũng của mình ra rồi nâng chân Madara lên, quần còn chưa kịp cởi hẳn, hắn đã xé toạc quần lót, không chút do dự mạnh mẽ tiến vào.
“A ưm…!” Madara vẫn đang chìm đắm trong nụ hôn của Hashirama, cảm nhận được những ngón tay ở chỗ mẫn cảm bỗng nhiên biến mất, nhưng chỉ vài giây sau, đã bị một thứ khác đột ngột tiến vào, khiến y trở tay không kịp.
Hashirama bắt đầu di động, dùng tay trái nâng mặt của Madara lên và tiếp tục hôn sâu, nhưng thân dưới lại tiến công không ngừng nghỉ, khiến hơi thở của Madara càng trở nên gián đoạn.
“… A ha… Ưm…” Madara đẩy đầu của Hashirama ra, vốn định hít một hơi để lấy lại dưỡng khí, nhưng khi y vừa mở miệng, tiếng rên rỉ lại tràn ra khỏi cổ họng, cho dù có cố gắng ngậm miệng lại thì cũng không thể nào kìm nén được.
Hashirama cười, nói nhỏ vào tai của Madara: “Cậu cứ rên lớn lên đi, tớ muốn nghe.” Hơi nóng phả vào tai khiến y không khỏi run lên
“Hừ.” Madara cũng cười đáp lại, “… Chỉ có chút sức lực như thế thôi sao, cậu khiến tớ thấy mất hứng quá đó.” Trong lời nói tràn ngập hàm ý khiêu khích, giống như y thực sự chẳng hề quan tâm đến cái thứ trong cơ thể đang làm cho hô hấp của y trở nên rối loạn.
Đột nhiên, cả người Madara bị lật ngược lại, Hashirama nắm lấy eo của y, hung hăng tiến vào từ phía sau, lần này còn thô bạo hơn cả lần trước. Madara lại rên một tiếng, nhưng Hashirama không hề ngừng lại, hắn nhanh chóng cởi chiếc áo sơ mi nhăn nhúm đã dính đẫm nước mưa trên người Madara ra. Bàn tay nóng hôi hổi chạm lên tấm lưng trần trắng nõn, không có mục đích mà du ngoạn khắp nơi, tay còn lại thì cầm lấy dương v*t đang dần biến thành màu hồng của Madara, linh hoạt giúp y thủ dâm.
Đằng trước và đằng sau đồng thời bị kích thích, khoái cảm ập đến khiến Madara tạm thời quên mất chuyện khiêu khích Hashirama, chỉ có thể vô lực tiếp nhận, nhưng y cũng không muốn lộ ra vẻ yếu thế, cố gắng nuốt tiếng rên rỉ xuống cổ họng.
Hashirama cong thắt lưng, để tấm lưng trần của Madara dựa vào lồng ngực ấm áp của hắn. Những ngón tay thon dài cạy mở khóe môi của y, linh hoạt chui vào trong khoang miệng. Bởi vì tư thế của cả hai vừa mới thay đổi, giúp Hashirama tiến vào càng sâu hơn, cộng thêm những cú thúc mạnh mẽ của hắn, khiến Madara càng khó kiềm nén âm thanh của mình.
“A ư!!… Ha…”
Như mong muốn, Madara kêu lên. Cho dù y đã cố gắng kiềm chế, nhưng tiếng hầm hừ vẫn bật ra. Giữa lúc khoái cảm ngày càng trào dâng, Madara đứt quãng gọi: “… Hashi… rama… A a…” Đổi lại chỉ nhận được những cú thúc điên cuồng của Hashirama.
Lý trí của Hashirama nhanh chóng biến mất, tuy rằng mỗi lần tiếp xúc thân mật với người yêu khiến hắn vô cùng thỏa mãn, nhưng đồng thời nó cũng khiến dục vọng của hắn bành trướng không ngừng. Những lúc bình thường, hắn đối xử với Madara rất dịu dàng, nhưng dưới sự khiêu khích của Madara, khát vọng chinh phục của hắn bỗng bùng lên một cách mãnh liệt. Hắn… Muốn làm cho Madara phải rên rỉ lớn hơn, muốn làm cho y phải khóc, làm cho y phải cười, làm cho y phải cầu xin lòng thương xót của hắn, và muốn lấp đầy y bằng tinh dịch của bản thân. Hắn muốn nhìn thấy người đàn ông luôn tỏ vẻ lạnh lùng này phải lộ ra dáng vẻ dâm đãng nhất dưới thân hắn, một dáng vẻ mà chưa có bất kỳ ai được nhìn thấy…
Lại một lần nữa bị cắm vào thật sâu, Madara không nhịn được mà thấp giọng nức nở. Hashirama vẫn cứ tiếp tục tăng tốc, tiếng rên rỉ của Madara không còn đứt quãng như ban nãy, y đã bị khoái cảm cướp mất lý trí, bật ra thành tiếng.
“… Đáng ghét… Buông… ra… A…” Những lời nói vụn vặt như phát tiết sự bất mãn của Madara, nước mắt sinh lý của y cũng trào ra khỏi khóe mắt. Hashirama liên tục dùng tay xoa dịu thân dưới của Madara, ngay cả khi khoái cảm sắp ập đến, hắn vẫn không buông tay.
Madara không cưỡng lại được mà chìm nổi trong bể dục vọng mãnh liệt, y lắc đầu nguầy nguậy, cố gắng thoát ra khỏi trạng thái khó chịu này, nước bọt từ khóe miệng của y nhỏ xuống tấm ga trải giường.
Hơi thở của Hashirama cũng gấp gáp, hắn nói: “Madara, nếu cậu chịu rên lớn một chút, không biết chừng tớ sẽ suy nghĩ lại…” Hắn dùng tay lau khóe miệng đầy nước bọt của y.
Lý trí của Madara đã cạn kiệt đến hầu như không còn, y không kìm nén bản thân nữa, một tiếng rồi lại một tiếng, âm thanh càng ngày càng lớn.
Truyện chỉ được đăng duy nhất tại Mễ Trùng Động.
Đột nhiên, đầu óc của Madara trở nên trống rỗng. Hashirama ôm chặt lấy cơ thể của Madara, bắn vào bên trong y, cùng lúc đó, dương v*t của Madara cũng được giải phóng. Khoái cảm gấp đôi khiến Madara ngâm lên một tiếng đầy thỏa mãn, y nắm chặt lấy tấm ga giường, nhắm hai mắt lại hưởng thụ.
Không biết đã qua bao lâu, Madara mở mắt ra, y đã lấy lại được một chút sức lực, mặc dù vẫn còn đang thở hổn hển. Nước mưa và mồ hôi dính trên da thịt khiến Madara cực kỳ khó chịu, cộng thêm cảm giác dính dính bết bết ở thân dưới. Nhưng như vậy vẫn chưa phải là kết thúc.
“… Lừa gạt… Sao nhanh như vậy đã…!!” Madara gầm lên, cố đẩy Hashirama đang đè trên người y ra.
Hashirama liếm lỗ tai của Madara, trả lời: “Chuyện này tớ cũng đâu thể khống chế được… Vì thế nên, Madara…”
Hashirama lật Madara lại, nhanh chóng bắt đầu một cuộc mây mưa mới.
Và kết quả là Madara đã bị cảm, hơn nữa còn hơi phát sốt.
Vậy nên mới nói, cho dù thể chất của bạn có tốt đến đâu thì vẫn nên ghi nhớ kỹ một điều: “Phải biết tự yêu quý bản thân”, Hashirama cảm thấy lần “lên lớp” này của mình không tệ chút nào. Hắn sờ sờ trán của Madara, nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn.
Trong lúc mơ màng, dường như Madara nghe được tiếng ai đó đang thì thầm bên tai:
“Hãy mơ đẹp nhé, Madara.”
——
Lý tưởng về một thế giới hiện đại,
Không có chiến tranh,
Không có chết chóc,
Hãy cùng nhau mơ về một giấc mơ của tình yêu nào,
Madara.
—— Hoàn ——