– Sang bên phải ít nữa!Song Ngư hét lên, kéo kéo cổ tay áo Thiên Bình.– Chỗ này á?Thiên Bình hỏi.– Không! Phải chút nữa!Thiên Bình lại hỏi.– Đây á?Ngư lớn tiếng.– Phải cơ mà!(T/g: ???? Bọn này làm gì dzậy?)Thiên Bình dịch cần gạt sang bên phải ít nữa.– Không! Trái một ít!Song Ngư tiếp tục nói.– Gắp đi Thiên Bình!Song Ngư chỉ đạo.Thiên Bình gắp con gấu bông màu xanh dương lên và đưa cho Song Ngư.(Hoá ra hai con người này chơi gắp thú nhồi bông -_-“. Hình như cuộc đối thoại giữa hai người này đã bị hiểu lầm.)– Đây! Gấu của cậu!Song Ngư sung sướng ôm lấy con gấu bông.– A! Cảm ơn cậu! Thích quá đi! Con thứ 6 trong ngày rồi! Thiên Bình của tớ giỏi quá đi!Thiên Bình nở nụ cười toả nắng chết người xoa đầu Ngư.Song Ngư và Thiên Bình đứng cạnh nhau tại khu trò chơi và chơi gắp thú nhồi bông.Hai tay Ngư cầm gấu bông đủ các loại, đủ các kích cỡ, đủ các màu sắc khác nhau.– Thích quá đi! Yêu Thiên Bình nhất luôn đó!Thiên Bình trêu.– Cậu yêu tớ hay là yêu mấy con gấu bông vậy.Song Ngư không ngại ngần nói.– Đương nhiên là mấy con gấu bông rồi.Ngư lè lưỡi với Thiên Bình.Thiên Bình biết là Ngư trêu rồi nhưng nghe Ngư nói thế Thiên Bình nổi cơn ghen. Mặt Thiên Bình tối sầm lại.– Chết tiệt!Nói rồi cậu lấy hết gấu bông của Ngư.– Aaaaaa! Gấu của tớ!Ngư rơm rớm nước mắt.– Không biết đâu… Huhuhu… Trả lại cho tớ đi mà…Thiên Bình nghiêm mặt.– Biết lỗi chưa!Ngư ngước đôi mắt long lanh lên nhìn Thiên Bình
– Biết rồi…Thiên Bình cười đểu.– Thế bây giờ cậu yêu và cần ai nhất?Ngư lí nhí.– Cậu…Thiên Bình cười.– Ai cơ? Tớ không nghe rõ.Ngư hét lên.– Là cậu! Được chưa!Thiên Bình vẫn còn ngoan cố.– Cậu là đứa nào?Ngư nói.– Là Thiên Bình, được chưa!Thiên Bình cười rồi giữ luôn chỗ gấu bông của Ngư.– Aaaaa! Cậu nói là trả lại cho tớ mà! Đồ thất hứa!!!Thiên Bình cười đểu.– Cậu bảo là cậu cần tớ nhất, yêu tớ nhất còn gì. Thế có nghĩa là cậu không cần chỗ gấu bông này nữa mà.Song Ngư ăn vạ.– Không biết đâu! Thiên Bình dã man lắm!!!Thiên Bình mỉm cười ôm Ngư vào lòng rồi đi chơi tiếp
Ngư ngoan ngoãn dựa đầu vào vai Thiên Bình và đi cùng cậu.Lúc đó, tại lớp 12A…– Haiz… Chán quá đi…Cự Giải than vãn, cô úp mặt xuống bàn.– Ờ… Chán thật đấy…Song Tử ngồi bàn bên cạnh cũng than vãn.– Mà sao trong lớp có mỗi hai đứa mình thôi nhỉ?Cự Giải thắc mắc.– Có mỗi hai bọn mình thôi à!Song Tử nói với giọng nham hiểm.Cự Giải thấy có vẻ không an toàn lắm, cô hỏi.– Ý cậu là gì?Song Tử cười đểu, bước về phía Cự Giải.– Thế có nghĩa là không ai làm phiền bọn mình đúng không?Cự Giải càng lùi lại, Song Tử càng tiến về phía đó.Thế rồi lưng Cự Giải chạm vào tường, cô không thể lùi được nữa.Song Tử định hôn cô nhưng…(Chát!)Trên mặt Song Tử in dấu năm ngón tay.Đúng lúc đó, Bảo Bình hớn hở chạy vào tay phe phẩy 6 tờ vé– Giải yêu quý của tớ, tớ có cái này ch…Bảo Bình đứng hình trước cảnh trước mắt. Cự Giải cúi gằm mặt xuống còn Song Tử thì mặt in dấu bàn tay.-…(Im lặng… )Căn phòng im lặng.Vừa thấy Bảo Bình, Cự Giải chạy tới ôm chặt Bảo Bình, rơm rớm nước mắt.– Bảo Bình!!!!! Cứu tớ !!!Bảo Bình vỗ nhẹ lưng Cự Giải, hỏi lo lắng– Sao vậy? Đứa nào dám bắt nạt Giải của tớ?Cự Giải chỉ về phía Song Tử.– Tên này định giở trò với tớ…Song Tử oan ức.– Tớ đâu có làm gì đâu mà…Cự Giải nói.– Cậu cứ tiến về phía tớ còn gì? Làm tớ sợ hết hồn đó biết không?Song Tử nói.– Đã nói rồi mà, tớ có làm gì đ…Song Tử nói chưa hết câu, Cự Giải đã quay lưng bỏ đi.– Hứ! Dỗi rồi! Không quan tâm!Thế rồi Song Tử phải lẽo đẽo đi theo Cự Giải suốt cả buổi chiều hầu hạ cô.– Giải à! Nghe tớ đi mà!Song Tử nói.– Hứ! Dỗi rồi!Song Tử ngước đôi mắt long lanh lên nhìn Cự Giải.– Đừng thế mà… Cự Giải xinh đẹp…Cự Giải quay ngoắt đi.– Hứ! Không quan tâm!Thế là Song Tử tốn mất cả một buổi chiều chỉ để làm cho Cự Giải hết giận cậu. Sau 3 tiếng đồng hồ dỗ dành, cuối cùng Cự Giải đã hết giận.