Dịch Quân tỏ ra cương quyết, lại còn bước đi luôn rồi, khiến Đạm Nhã bây giờ muốn phản đối cũng không được. Ngẫm lại, nếu như hắn đã có ý định xin lỗi thì cô cứ tạm chấp nhận cho xong, đợi việc này qua đi thì hắn sẽ không làm phiền cô nữa! Sau cùng, Đạm Nhã cũng vòng tay lên ôm cổ Dịch Quân, để hắn bế về phòng.
Từ lúc gặp nhau cho tới giờ, Đạm Nhã mới trở nên ngoan ngoãn, thâm tâm Dịch Quân cũng phần nào dễ chịu hơn, lại nghĩ mọi thứ nên từ từ, từ từ...
Vào phòng bật đèn sáng, đặt Đạm Nhã ngồi xuống ghế sofa, Dịch Quân cầm bàn chân cô lên xem sơ qua:
- May là trật nhẹ, lát nữa chườm đá là ngày mai sẽ khỏi.
Đúng lúc, Laura chạy vào phòng, bất ngờ khi thấy Dịch Quân và Đạm Nhã thì ngồi kế bên với bàn chân phải hơi sưng đỏ.
- Chị bị sao vậy?
- Đi không cẩn thận, chỉ bị trật chút thôi.
- Thế... hai người đã ở cùng nhau à?
Trước sự tò mò của Laura, Đạm Nhã chưa kịp giải thích thì Dịch Quân đã nói:
- Tình cờ tôi gặp Hâ... à, cô Đạm bị trật chân nên tiện thể dìu cô ấy về phòng thôi.
Lúc Dịch Quân rời đi, Laura lén nhìn theo vị tổng tài trẻ, nhóm người Hải Vương tự lúc nào đã xuất hiện chờ sẵn. Đóng cửa phòng lại, cô gái này ngồi cạnh Đạm Nhã:
- Thì ra nhân vật tầm cỡ ở cùng khu VIP với chúng ta chính là Dịch tổng! Mà chị làm sao để bị trật chân thế, lại còn gặp ngay anh ta?
- Xui xẻo mới đụng phải! - Đạm Nhã nhìn xuống cái chân bị sưng.
- Hình như anh ta không gọi chị là Hâm Đình nữa hả?
- Anh ta tự thấy mình thiếu tỉnh táo nên xin lỗi rồi, từ giờ không làm phiền nữa cũng khỏe! Thôi chị đi tắm đây, mệt lắm rồi. Em chuẩn bị túi chườm đá cho chị nhé!
Nhìn Đạm Nhã đi cà nhắc về phía phòng tắm, Laura ừ hử xong liền láu cá hỏi:
- Chị Nhã này, dù gì thì Dịch tổng đó thực sự rất đẹp trai, nhỉ?
- Không mơ tới!
Đạm Nhã nói vọng lại hai từ xong liền đóng cửa phòng tắm, còn Laura cười cười.
Đứng trước bồn rửa mặt, Đạm Nhã soi mình vào trong gương. Hình ảnh Dịch Quân ôm lấy cô và nói những lời tha thiết về việc tìm kiếm Hâm Đình, cứ lởn vởn trong đầu cô. Để rồi phản chiếu trong gương là một khuôn mặt bình thản lạ lùng.
Khi đứng ở một vị trí thích hợp, Dịch Quân lên tiếng yêu cầu Hải Vương:
- Lập tức cho người đi điều tra về cô gái Đạm Nhã này, tôi muốn biết rõ về gia thế, công việc, những người thân thiết của cô ấy! Tất cả mọi thứ!
- Dịch tổng vẫn cho rằng cô Đạm Nhã ấy chính là phu nhân?
- Khi cậu yêu một người sâu đậm thì sẽ hiểu, cảm giác lúc nắm tay cô ấy, cảm giác ôm lấy cô ấy vào lòng, đều không thể nhầm lẫn! Tôi và Hâm Đình đã là vợ chồng năm năm, cảm giác khi ở cạnh cô ấy thế nào tôi là người rõ nhất!
Thấy Dịch tổng khẳng định như vậy, Hải Vương y lệnh làm theo. Còn lại một mình, Dịch Quân lấy sợi dây chuyền bạc ra, nhìn ảnh Yên Yên lồng trong mặt oval, trong lòng dâng lên niềm hạnh phúc. Cảm ơn con, Yên Yên, đã để ba được gặp lại mẹ!
***
Thật may khi sáng hôm sau chân đã hết sưng, Đạm Nhã liền thay quần áo rồi cùng Laura xuống đại sảnh khách sạn dùng buffet điểm tâm.
- Đêm qua giám đốc Trùng có nói gì về chuyện ký hợp đồng không? - Mới bước ra khỏi thang máy, Đạm Nhã đã hỏi cô bé thư ký.
- À, ông ấy nói có thể hôm nay sẽ gọi điện cho chị để bàn bạc thêm.
- Hiểu rồi, thiết kế nội thất cho chuỗi resort này sẽ là một dự án khá lớn đấy.
Đạm Nhã và Laura vừa vào đại sảnh vừa bàn chuyện rôm rả. Và cách đó không xa, Dịch Quân ngồi tại bàn VIP bên cửa sổ, nhìn vào màn hình điện thoại với những dòng chữ lên xuống:
“Đạm Nhã, nhà thiết kế nội thất 29 tuổi xinh đẹp và tài năng, đã chinh phục hội đồng BGK khó tính ở cuộc thi ANY Design Award để giành giải quán quân chiến thắng. Đây là chiếc cup danh giá thứ tư trong vòng hai năm cô bắt đầu sự nghiệp. Là tiểu thư của Đạm gia, Đạm Nhã bắt đầu theo học thiết kế ba năm trước...”.
Ba năm trước? Trùng hợp đúng vào thời điểm Hâm Đình mất tích! Tắt điện thoại, Dịch Quân cầm tách cafe lên uống, ánh mắt thâm trầm phản chiếu rõ trong làn nước đen sóng sánh.
Tìm hiểu thông tin về một người qua Internet cũng chỉ sơ sài vậy thôi. Muốn biết sâu và rộng hơn thì cần phải sai người điều tra thêm! Đặt tách cafe xuống, hắn đứng dậy rời bàn, đến gần một người rồi cất tiếng:
- Cô Đạm, chào buổi sáng!
Đang hào hứng lấy thức ăn thì Đạm Nhã mất hết hứng khi trông thấy Dịch Quân. Tại sao lại là anh ta nữa? Chẳng phải bảo không làm phiền cô nữa ư? Cố gắng không tỏ ra khó chịu, cô hơi quay mặt đi đồng thời dùng tay kéo nhẹ vành môi mình lên để tạo thành một nụ cười, tiếp theo xoay lại nhìn hắn.
- Chào Dịch tổng, rất vui được gặp anh.
Rõ ràng Đạm Nhã vừa cố kéo vành môi lên, giờ lại cười một cách khổ sở, thế mà cô còn mở miệng nói rất vui khi gặp, thật khiến Dịch Quân cười thầm trong bụng một phen! Thậm chí Laura cũng cố nhịn trước điệu cười kỳ quái của chị Nhã!
- Cô Đạm có vẻ rất thích ăn uống? - Dịch Quân nhìn dĩa thức ăn đầy ắp kia.
- Tôi là một người sành ăn đấy.
- Giống Hâm Đình, cô ấy cũng có sở thích ăn uống.
Bắt gặp tia nhìn khó chịu từ Đạm Nhã, thật khéo léo Dịch Quân chuyển chủ đề:
- Tôi nghe nói cô Đạm chuẩn bị bàn hợp đồng với giám đốc Trùng?
Chẳng rõ Dịch Quân còn tiếp tục cuộc trò chuyện phiền hà này tới bao lâu, Đạm Nhã vẫn kiên nhẫn tiếp lời:
- Chẳng hay có liên quan gì tới Dịch tổng?
- Không liên quan nhưng mà tôi có ý tốt muốn nhắc nhở cô Đạm. - Hắn kề môi lại gần tai cô, nói nhỏ - Sở thích của giám đốc Trùng chính là những cô gái trẻ đẹp, giống cô!