Sáng hôm sau, tôi buồn bã rời khỏi nhà. Bước vào lớp với tâm trạng tồi tệ, Linh chạy qua chỗ tôi cười tươi nói: “sao nhìn cậu buồn thế?”
“..Tớ không sao đâu” tôi cười nhẹ đáp lại
Huy chạy tới xoa đầu tôi, ngồi xuống ghế, kề sát mặt lại gần tôi: “em bé xinh đẹp của tớ ơi, ai chọc cậu?”
Tôi khẽ lắc đầu, gượng cười nhìn Huy.
Ra về tôi chạy nhanh ra khỏi cổng trường để đi làm thêm, cũng chưa từng nói chuyện này cho ai biết.
Tại Lớp, Linh vừa soạn sách vở vào cặp xong thì chẳng thấy tôi và Huy đâu, đưa mắt sang Minh hỏi: “ơi mày, Thư với Huy đâu rồi?”
“Ai mà biết, chắc trốn đi hẹn hò rồi, mày muốn đi chơi với tao không?”
“Thôi, tao có hẹn với anh Trường rồi” Linh lắc đầu, đeo cặp lên vai
“Anh ấy chưa chắc đã thích mày, còn tao thì chắc chắn thích mày. Sao mày không thích tao mà lại cứ thích anh ta thế..tao cũng thích mày mà” Minh nghiến răng nói
“Tao thích anh Trường, đó giờ vẫn luôn thế. Sẽ không có chuyện thay đổi đâu”
“Tao chờ mày bao lâu cũng được, về sớm đi tối rồi, đi buổi tối nguy hiểm” tuy buồn nhưng Minh vẫn nén lại nhắc nhở, quan tâm đến Linh.
“Ừ”
Tại quán cà phê chỗ tôi làm thêm, tôi đang loay hoay để pha cà phê thì một vị khách bước đến, cậu ta mặc áo khoác đen, đeo khẩu trang che kín mặt, đội nón. Nhưng không hiểu sao tôi có cảm giác quen thuộc. Tôi mỉm cười hỏi cậu ta: “cậu muốn mua gì ạ?”
“Tôi mua người bán được không?” khi cậu ta cất giọng tôi mới biết thì ra người đó là Huy! Giọng nói quen thuộc không lẩn vào đâu được.
“Huy..?”
“Giỏi thế chưa gì đã nhận ra, sao cậu lại đi làm thêm thế?” Huy cởi nón và khẩu trang ra, chống tay lên bàn hỏi tôi
“..tớ muốn kiếm thêm tiền tiêu thôi ấy mà..”
“Bé ngoan không nói dối!”
“Nhà tớ có nợ nên tớ phải làm thêm để trả” nghe cậu ta nói, tôi bất giác trả lời
“Mẹ cậu lại thế à?, bao nhiêu?”
“50 triệu lận..tớ không hiểu sao mẹ cứ thất hứa với tớ. Tận 50 triệu làm sao tớ xoay sở nỗi bây giờ..” những giọt nước mắt đột nhiên tuông rơi, tôi nghẹn ngào nói
Huy chậm rãi lấy điện thoại ra từ túi rồi nhìn chăm chú, tôi đứng hoang mang chẳng hiểu cậu ta đang làm gì. Bỗng một lúc sau tiếng điện thoại vang lên thông báo của biến động số dư cộng thêm 60.000.000 vô tài khoản MBK.
“Cậu....” tôi ấp úng, không nói nên lời
“Dư 10 triệu, tiền đó cho cậu”
“Thôi không được đâu, như thế cậu sẽ bị mẹ mắng đó”
“ tiền tớ kiếm không phải của bố mẹ, với không phải cậu là con dâu của mẹ tớ rồi sao, tớ có chuyển mẹ cũng chẳng mắng “ Huy xoa đầu tôi đáp
“Nhưng như vậy tớ sẽ thấy kì lắm..”
“Thế lấy thân Báo đáp đi” Huy nhoẻn miệng cười
Tôi phồng má, lườm cậu ta. Huy cười cười hỏi tôi: “ Sao thế tôi là ân nhân của cậu đó, mới đó mà chuyển sang lườm tớ luôn ấy à?”
“Không dám, không dám..”
“Tớ đùa thôi, cậu ngưng làm thêm đi ảnh hưởng đến học tập lắm, tớ chở cậu về nhé?”
“Được”
Tôi chạy vào gặp quản lí của quán cà phê xin nghỉ rồi chạy nhanh ra chỗ xe Huy. Huy từ từ cất giọng: “cậu lên đi”
“Ò” tôi ngồi lên xe
Trên đoạn đường Huy chở tôi về, một khoảng trời lặng im, chẳng ai chịu bắt chuyện thế nên tôi bất giác nói: “Huy ơi, cậu nghĩ hút thuốc có giúp hết buồn không?”
“Sao thế?, sao tự nhiên lại nói thế” Huy lo lắng hỏi tôi ngay
“Tớ muốn thử” không hiểu sao tôi có thể nói ra được câu đó nữa, tôi thật sự vô cùng ghét mùi thuốc lá
“Cậu là bé ngoan không được hút thuốc, để tớ làm liều thuốc chữa lành cho cậu nhé?, chỉ cần yêu tớ là sẽ không buồn nữa đâu”
“Vậy làm bạn có được chữa lành không?” nói thế thôi chứ tôi yêu cậu ấy mà, nếu yêu cậu ấy không buồn nữa thì không phải là tôi rất lời sao.
“Được, chỉ cần người đó là cậu là đều được. Anh Huy đây chỉ dành đặc quyền này cho bạn nhỏ Minh Thư thôi nhé”
Tôi cười mãn nguyện với câu trả lời của cậu ấy.
Sáng hôm sau, tôi vừa đến lớp thì Linh đã nhanh chóng chạy sang. Vẻ mặt như đang muốn nói một chuyện quan trọng. Linh dán chặt mắt vào tôi cất giọng: “ tớ quyết định rồi, hôm nay tớ sẽ tỏ tình!!”
____________________
Mn iu vote cho tớ nha, có ai muốn có một Minh Huy của riêng mình không=))không hiểu sao t tự viết tự mê MHuy luôn. Đợi chương sau để chờ đón màn tỏ tình của Linh nhen.