1/2 Ngự Miêu

Chương 34



Sau khi cười phì ra tiếng, tôi lập tức lấy tay che miệng lại, sau đó bày ra biểu tình hết sức là vô tội, giống như người mới vừa rồi cười không phải là mình vậy. Cũng may, không có ai chú ý đến tôi ở bên này.

Bất quá, tuy rằng tôi cười, nhưng là Triển Chiêu lại không cười, hắn vẫn nhíu chặt mày " Công Tôn tiên sinh, nếu là nửa ngày kia của tôi cũng được, nhưng là nửa ngày còn lại chính là An Chi thật sự. Dựa vào tính tình của An Lạc Hầu Bàng Dục mà nói, vào Nhuyễn Hồng Đường có thể liền......"

Công Tôn tiên sinh vuốt râu mà cười "Vậy lại càng không cần phải lo lắng, chỉ cần Triển hộ vệ ở bên cạnh, sẽ càng không để cho An Chi xảy ra chuyện gì, đúng không?" @langngoccac.wordpress.com@

Tôi lập tức gật đầu phụ họa "Tôi tin tưởng Triển đại ca." Được rồi, kỳ thật là do tôi muốn xem bộ dạng của đồng chí Triển Chiêu khi ở trong thân xác của tôi, sau đó đi quyến rũ tên An Lạc Hầu sẽ ra sao, kỳ thật, nói trắng ra, tôi cũng không phải là một người tốt. = =+ quên đi, dù sao tôi vốn không phải là người tốt.

Thấy hai người chúng tôi kiên trì như vậy, Triển Chiêu chần chờ một lát, mới miễn cưỡng gật gật đầu "Vậy..... Được rồi."

Tôi cùng Công Tôn tiên sinh đưa mắt nhìn nhau, đồng thời cùng lộ ra nụ cười quỷ dị.

"An Chi, chúng ta lại nghiên cứu một chút về nghệ thuật "Hóa trang" mà cô đã nói đi." Công Tôn tiên sinh cười nói.

"Dạ, lại nói tiếp, Công Tôn tiên sinh tinh thông về dược lý, tôi có chút chuyện muốn hỏi Công Tôn tiên sinh." Tôi cũng cười nói.

Hai người, thực đúng là đang cấu kết với nhau làm chuyện xấu, khụ, không đúng, là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, khụ khụ, vẫn là không đúng, phải là bằng hữu giao lưu chân thành. @langngoccac.wordpress.com@

Hai ngày sau.

"Được rồi, toàn bộ đã làm xong." Tôi đặt cây cọ lông "giả" xuống bàn "Hiện tại có thể mở mắt ra được rồi."

Theo lời tôi nói, Triển Chiêu hiện đang ở trong thân thể của tôi chậm rãi mở mắt ra. Ước chừng không thế nào thích ứng được với hình ảnh mà mình đang nhìn thấy, hắn còn rất là vô tội mở trừng hai mắt ra mà nhìn.

Tôi ngẩn ra, này, này cũng quá sức tưởng tượng đi, tôi từ bao giờ lại xuất hiện vẻ mặt mộng ảo như vậy a!

Hắn cũng quá là......

Triển Chiêu thấy tôi sững sờ, có chút nghi hoặc muốn đưa tay lên sờ mặt "Sao vậy, có cái gì không đúng sao?"

"Không, không, không, không có gì không đúng, huynh ngàn vạn lần đừng có sờ, tuy rằng Công Tôn tiên sinh nói mấy thứ này không dễ rơi, bất quá đây chính là tác phẩm tôi mất một canh giờ mới làm ra, như thế nào cũng phải chờ cho Bao đại nhân cùng Công Tôn tiên sinh ngắm nghía mới được a~, bọn họ hẳn là đang chờ ở bên ngoài." Tôi vội vàng duỗi tay ra ngăn cản hắn.

"......" Triển Chiêu dừng tay lại một chút, sau đó thả tay xuống "Vậy muội đi mời Bao đại nhân cùng Công Tôn tiên sinh vào đi, đừng để cho bọn họ đợi lâu." @langngoccac.wordpress.com@

"Được."

Mặc dù biết khuôn mặt kia chính là mình, nhưng trong lòng tôi vẫn ôm theo tâm tình phức tạp, mở cửa phòng ra, quả nhiên liền thấy có hai người đang chờ ở bên ngoài "Bao đại nhân, Công Tôn tiên sinh, đã để hai người chờ lâu, hiện tại có thể vào được rồi."

Hai người ước chừng đã chờ ở bên ngoài cũng khá lâu rồi, lập tức cất bước và phòng, sau đó, khi nhìn thấy Triển Chiêu ở trong thân xác của tôi đang ngồi ngay ngắn trước bàn, lập tức sửng sốt.

Triển Chiêu thấy hai người, lập tức đứng dậy, ước chừng là muốn ôm quyền hành lễ, nhưng lại cảm thấy không được đúng cho lắm, do dự một chút, vẫn là nhún người cúi chào "Gặp qua Bao đại nhân, Công Tôn tiên sinh."

"Không cần đa lễ, mau đứng lên." Bao đại nhân vươn tay đỡ hắn một phen.

"Hóa trang này quả nhiên là thần kỳ." Công Tôn tiên sinh phục hồi lại tinh thần, lập tức vui lòng khen "Nếu không phải biết đây là An Chi, chỉ sợ trong lúc nhất thời thật đúng là không dám nhận là có quen biết."

"...... Cám ơn." Công Tôn tiên sinh, ngài đây là đang khen tôi hay là đang làm tổn thương tôi vậy?

"Với bộ dạng này hẳn là không có vấn đề." Bao đại nhân vui mừng gật gật đầu "Công Tôn tiên sinh nghĩ sao?"

"Đệ tử cũng cho là như vậy." Công Tôn tiên sinh phụ họa nói. @langngoccac.wordpress.com@

"Chờ một chút" tôi quơ quơ ngón tay "Còn có một vấn đề nhỏ."

"Vấn đề gì?" Ba người đồng thời nhìn lại đây.

"Cảm giác của nữ nhân." Tôi ra vẻ thần bí nói.

"Cảm giác của nữ nhân?" Ba người hai mặt nhìn nhau "Là như thế nào?"

"Rất đơn giản a~" tôi cười "Tỷ như, Triển...... Không đúng, An Chi, ngươi đi hai bước thử xem."

Triển Chiêu theo lời bước đi hai bước.

Thấy thế, Bao đại nhân bộ dáng vẫn là chưa hiểu ra, còn Công Tôn tiên sinh lại là đã hiểu gật gật đầu "Thì ra là thế."

" Công Tôn tiên sinh đã hiểu rồi sao?" Tôi cười ha ha.

"Tại hạ đã hiểu."

" Công Tôn tiên sinh, Triển hộ vệ, ý của các ngươi là sao?" Bao đại nhân càng thêm khó hiểu hỏi.

"Chuyện này hỏi Triển hộ vệ có lẽ sẽ rõ ràng hơn." Công Tôn tiên sinh nói xong, đáy mắt tràn ngập ý cười.

Tôi quét mắt lườm hắn một cái, Hừ, lợi dụng tôi đang dùng khuôn mặt này để trêu trọc Triển hậu vệ, bất quá quên đi, dù sao hình tượng của Triển hộ vệ đã sớm là mây bay, mây bay a~ @langngoccac.wordpress.com@

"Ý tứ là như thế này" tôi tỉ mỉ giải thích "Lấy An Lạc Hầu đã dạn dày kinh nghiệm sống trong muôn hoa mà nói, hắn nhìn nữ nhân, không chỉ có bộ dáng, mà còn có lời nói cử chỉ. Nếu theo tình hình hiện tại mà nói, cho dù tôi cùng Triển đại ca tráo đổi thân thể cho nhau, nhưng là bởi vì tôi bình thường hành động đều có chút tùy tiện, cho nên chỉ cần động tác của Triển đại ca hơi uyển chuyển mềm mại một chút, mọi người cũng sẽ không cảm thấy được đặc biệt không được tự nhiên. Nhưng là kỳ thật nếu là một nữ nhân, hay là xét từ góc độ mỹ nữ mà nói, hành động hiện tại của Triển đại ca có chút quá mức, quá mức...... tác phong của nam nhân." Tôi suy nghĩ một chút, muốn thay đổi một người cũng không phải là khó.

Nghe được những lời này của tôi, cho dù là đã được hóa trang một lớp khá dày, nhưng sắc mặt Triển Chiêu vẫn có chút khó coi, ngay cả giọng điệu cũng thay đổi "Vậy là muốn Triển mỗ bắt chước……bắt chước …."

Thấy hắn tựa hồ thật sự có chút tức giận, tôi vội vàng sửa lời "Kỳ thật, cũng không cần yểu điệu quá, có đôi khi, khí chất độc đáo cũng là một loại đẹp. Dù sao, chỉ cần cố gắng một chút, chỉ một chút thôi là được" Tôi lấy ngón tay làm điệu bộ một chút là bao nhiêu, sau đó, lập tức dùng ánh mắt thập phần chờ mong nhìn Bao đại nhân.

Bao đại nhân lập tức hiểu ý, ông ho nhẹ một tiếng, lập tức nói "Triển hộ vệ, chỉ sợ, lần này lại phải ủy khuất ngươi rồi."

Tôi lập tức ở dưới đáy lòng hoan hô, chỉ cần Bao đại nhân nói như vậy, Miêu đại nhân trăm phần trăm sẽ không cự tuyệt, hơn nữa, còn có thể nhanh chóng đáp ứng ý chứ. @langngoccac.wordpress.com@

Quả nhiên, cho dù đang dùng bộ mặt của tôi, Triển Chiêu cũng lập tức bày ra bộ dáng mười phần chính khí "Bao đại nhân, ngay cả đại nhân đều đã nói như vậy, tại hạ chịu một chút ủy khuất nho nhỏ cũng chẳng sao. Chỉ cần đại nhân hạ lệnh, cho dù phải nhảy vào dầu sôi lửa bỏng, tại hạ cũng không chối từ."

Vì thế, vấn đề liền đã được giải quyết dứt khoát.

Được rồi, tôi kỳ thật thật sự càng ngày càng cảm thấy được, ác quỷ trong tôi đang vỗ cánh thức tỉnh, càng ngày càng tà ác.

Chính là, thật sự là dưới đáy lòng tôi đang kịch liệt hò hét, mi không muốn xem sao? Mi thật sự không muốn xem sao? Mi xác định là mi thật sự không muốn xem sao?

......

Kỳ thật, tất cả mọi người không phải là người tốt.

Cho nên, ác quỷ trong tôi cũng là có lý do, đúng không?! @langngoccac.wordpress.com@

——

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv