"Rột rột rột." Miên Miểu đang ăn mì ly, vị trí là cửa hàng tiện lợi nằm dưới khu chung cư đắt đỏ này, cậu ăn vui quên trời đất.
Một ly chưa no, lại mua thêm một ly, vừa ăn vừa nhìn ra cổng chờ Phí Lẫm Nhiên trở về.
Miên Miểu vốn muốn gọi điện cho Phí Lẫm Nhiên, muốn thương lượng với anh về bệnh tình của cậu, nhưng gọi thì mới biết cậu đã bị kéo vào danh sách đen.
Miên Miểu: "..."
Lúc này cậu thật sự rất đói, không hơi sức đâu mà giận dỗi. Trời đất bao la dạ dày lớn nhất, nên Miên Miểu chạy xuống cửa hàng tiện lợi dưới chung cư mua đồ ăn. Đồ ăn khu nhà giàu cái gì cũng mắc, chỉ có chân ái mì gói là giá cả vừa túi tiền của cậu.
Chờ rồi lại chờ, Miên Miểu không chờ đến Phí Lẫm Nhiên mà lại gặp được Trần Tĩnh.
Miên Miểu: "..."
Cậu vẫn giữ nguyên động tác đưa mì lên miệng, cùng Trần Tĩnh bốn mắt nhìn nhau.
Trần Tĩnh cũng sống ở đây, hôm nay anh không có ca trực nên hắn đi dạo, không ngờ lại gặp Miên Miểu. Trần Tĩnh gửi thấy mùi pheromone của Alpha khác trên người cậu thì hơi giật mình, trong ánh mắt không khỏi có chút mất mát.
"Có người khác giúp tôi trị bệnh rồi."
Trần Tĩnh biết ca bệnh của cậu, ngửi thấy pheromone của Alpha trên người cậu liền đoán được 8 phần, nhưng không ngờ Miên Miểu thẳng thắn như vậy. Ngay thẳng đến mức khiến hắn xấu hổ vì tâm tư dơ bẩn của bản thân.
Miên Miểu cảm thấy không khí có chút quái quái, cậu đột nhiên liên tưởng tới hình ảnh một chàng Bot và một chàng Top.
Chàng Bot: "Hey, người anh em, tối nay chúng ta 419!"
Chàng Top: "OK ok, nhớ gọi cho tôi, không gặp không về."
Nhưng 24 tiếng sau, chàng Bot đã ôm ấp người mới, lãnh khốc nói:
"Xin lỗi anh em, đối tượng 419 của tôi là người khác rồi. Hợp tác của chúng ta đến đây là kết thúc."
Sau đó Bot lạnh nhạt vô tình ôm ấp tân hoan, bỏ mặc Top lẻ loi trong gió.
Miên Miểu bị liên tưởng của cậu làm cho rùng mình.
Khi biết cậu bị bệnh, Miên Miểu đã chấp nhận sự thật là cậu cần Alpha. Chọn Trần Tĩnh vì anh ấm áp dịu dàng nào ngờ bị Phí Lẫm Nhiên cắt ngang. Cậu có chút đáng tiếc nhưng cũng chỉ thế mà thôi.
Sự việc đã đến nước này, muốn thay đổi cũng không được. Miên Miểu sầu não 2 giây liền vô tư chấp nhận sự thật.
"Vậy, chúng ta có thể làm bạn chứ?" Trần Tĩnh cười nói.
"Được, đương nhiên có thể!" Miên Miểu lập tức gật đầu.
Có được một người bạn ấm áp như hắn cũng là một lựa chọn không tệ.
Miên Miểu nhiệt tình đề cử mì ly vị mới cho hắn: "Anh ăn thử đi, siêu ngon."
Trần Tĩnh vốn muốn nói anh không thích ăn mì, nhưng 3 phút sau anh đã ngồi cạnh Miên Miểu cùng nhau húp nước mì.
Miên Miểu nhìn anh ăn ly đỏ tươi sắc ớt thì khiếp sợ hỏi: "Anh không cay sao?"
Cay sao?
"Không, nhạt lắm." Trần Tĩnh lấy khăn lau miệng.
Miên Miểu yên lặng khâm phục, ly mì cay cấp 5 chứ có ít gì, vị giác của hắn ổn không?
"Hai người ăn uống vui vẻ quá nhỉ?" Phí Lẫm Nhiên không biết đã đứng sau lưng họ khi nào, âm thanh âm trắc trắc hỏi.
Vừa đúng 5 giờ chiều, Ban Đêm lấy quyền điều khiển cơ thể anh liền vội vàng muốn gặp cậu, ai ngờ cậu lại vui vẻ bên Alpha khác!
Miên Miểu sau lưng ớn lạnh, cảm giác chột dạ này là sao?
"Tôi chỉ tình cờ gặp Trần Tĩnh."
"Tình cờ gặp là có thể ngồi gần nhau như vậy à?" Ban Đêm chỉ trích.
Miên Miểu liếc nhìn vị trí của cậu cách Trần Tĩnh ít nhất có 2 mét, đây là gần dữ chưa?
"Còn ăn cùng một ly mì!" Ban Đêm đau đớn vô cùng hô.
"Nói bậy, chỉ là cùng một hãng mà thôi!" Miên Miểu lập tức phản bác.
Ban Đêm khó tin nhìn Miên Miểu: "Cậu điên rồi? Mới mây mưa xong lại đi ăn mì cay, cậu muốn nở hoa à?"
"Nở hoa cái đầu anh! Mì chua cay không tính là mì cay!"
Mẹ nó cái tên này lại phát bệnh!
"Không được, tôi không an tâm, tôi phải về kiểm tra!" Anh gấp gáp bế bổng cậu lên, nhanh chân bước ra cửa hàng.
Miên Miểu bị thái độ vô sỉ không nói lý lẽ của anh chấn kinh rồi.
Chỉ trong nháy mắt nơi này chỉ còn lại Trần Tĩnh, anh nheo mắt nhìn ly mì, cực độ hoài nghi Phí Lẫm Nhiên là cố ý.
...
"Phí Lẫm Nhiên." Về tới phòng, Miên Miểu hít sâu một hơi mới bình tĩnh lại.
"Sao vậy?" Ban Đêm hỏi.
"Chúng ta ngồi xuống nói chuyện."
Miên Miểu bắt đầu kể lại đầu đuôi về ca bệnh của cậu cho anh nghe.
Ban Đêm nghe xong đầu đuôi sự việc thì trong lòng chua xót ghen ghét như muốn ăn mòn anh. Nếu hôm qua không phải anh cố ý muốn gặp cậu thì người ở cạnh cậu lúc này là Trần Tĩnh!
Thì sao chứ, bây giờ cậu đã là của anh. Nhưng Ban Đêm còn muốn tranh thủ chút lợi tức, anh cố ý trầm ngâm nói.
"Trong 3 tuần tiếp theo, tôi sẽ giúp cậu."
Ban Đêm đồng ý quá nhanh khiến Miên Miểu nghi hoặc. Trần Tĩnh giúp cậu mà không cần hồi báo là bởi vì hắn là Alpha tình nguyện của bệnh viện.
Nhưng Phí Lẫm Nhiên thì không phải, anh lại vì cái gì mà giúp cậu?
Ban Đêm hiển nhiên nói: "Bởi vì tôi là Alpha 3 tốt, giúp người là niềm vui."
Miên Miểu: "..."
Đúng là câu trả lời không ngờ tới.
Kệ đi, anh chỉ cần đồng ý giúp cậu là được. Sau đó hai người bắt màn hỏi đáp.
Miên Miểu: "Anh có bệnh kín gì không?"
Ban Đêm: "Không có, tôi có thể gửi bản báo cáo sức khỏe cho cậu xem."
"Anh có... ừm, bạn gái hay bạn trai gì không?"
"Không, tôi độc thân, hôm qua là lần đầu của tôi."
Miên Miểu: "..."
Ban Đêm trong lòng thấp thỏm hỏi: "Vậy quan hệ của chúng ta là..."
"Bạn giường!" Miên Miểu chắc chắn nói.
Ban Đêm: "..."
Qua một hồi "tìm hiểu" lẫn nhau, thì hai người chính thức trở thành bạn giường. Hai người tương đương hài lòng với kết quả này.
"Được rồi, điều cuối cùng, anh có thể kéo số điện thoại của tôi ra danh sách đen được không?"
Ban Đêm nghe thế liền biết người làm việc này là do Ban Ngày, anh chỉ có thể giải thích: "Xin lỗi, là tôi vô ý."
"Vào ban ngày tôi rất bận, nên hoàn toàn không tiếp bất kỳ cuộc điện thoại tư nhân nào."
Miên Miểu gật đầu xem như đã biết.
Hai lần phát tình đều là ở buổi tối, nên các lần sau cũng sẽ chỉ vào buổi tối.
Vậy thì không ảnh hưởng đến thời gian làm việc nhau. Đây là tin tốt, Miên Miểu âm thầm vui mừng.
"Tôi đưa cậu về nhà." Ban Đêm đứng lên nói.
Miên Miểu cũng đứng lên, lại đột nhiên nghe Ban Đêm nói.
"Nếu tôi giúp cậu không công thì có vẻ tôi hạ giá quá."
Ban Đêm vuốt cằm nhìn cậu: "Mỗi lần giúp cậu xong, tôi muốn có phúc lợi."
Miên Miểu: "..." Ai? Là ai tự xưng Alpha 3 tốt!
"Người tốt cũng cần ăn cơm mà." Ban Đêm ánh mắt nhìn chằm chằm ngực của cậu, nhướng mày bảo.
Miên Miểu cũng cúi đầu nhìn xuống, trầm mặc gật đầu chấp nhận.
...
Sáng hôm sau.
Khi Ban Ngày tỉnh dậy việc đầu tiên là bước vào phòng tắm. Anh không ngửi cũng biết trên người anh lúc này là hương vị pheromone ngọt nị. Ban Đêm chỉ hận không thể để mùi hương này dính trên người 24/24.
Tắm xong, Ban Ngày mới đọc nhật ký, nội dung chỉ toàn quay xung quanh "mèo con" của Ban Đêm.
Ban Đêm luyên thuyên tức giận có Alpha muốn quyến rũ mèo con của anh, không may cho hắn vì Ban Đêm đã phá vỡ chiêu trò của hắn, sau đó là khen khen khen mèo con.
[Hôm nay cậu ấy tặng quà cho tôi! Xem! Bảo bối đây (hình ảnh). Đây là tín vật định tình của chúng tôi!
Nhìn xem thiết kế tinh xảo của nó, màu sắc tuyệt đẹp, đường cong lưu sướng, để ở dưới ánh đèn còn hiện lên quang mang 7 sắc cầu vồng, lấp lánh lóa mắt tựa như...]
Phí Lẫm Nhiên lạnh nhạt tắt máy, cảm thấy Ban Đêm đúng thật là có bệnh.
Anh đi đến phòng trưng bày, đứng trước kệ tủ sang quý, mỗi ô đều có một vật phẩm giá trị trên trời. Anh ngẩng đầu nhìn lên liền thấy "tín vật định tình" của Ban Đêm đang oai hùng mà chiếm lấy vị trí cao nhất.
Không nói cũng biết Ban Đêm quý trọng nó này cỡ nào.
Phí Lẫm Nhiên không nói hai lời liền lấy nó xuống khỏi kệ, hời hợt cầm "tín vật định tình" trên tay, anh bước thẳng vào bếp.
Mở nắp, đổ nước sôi vào trong. Ánh mắt lạnh nhạt không có một chút cảm tình nhìn "tín vật" dần bị nước sôi ướt đẫm.
Rất nhanh trong phòng bếp liền lan tỏa hương mì chua cay.
Mua 2 tặng 1. Hôm qua Ban Đêm ý bảo muốn "phúc lợi", Miên Miểu đã ăn hai hộp mì nên hào phóng tặng cho Ban Đêm hộp còn lại.
Anh cũng rất vui vẻ mà nhận lấy, hứa sẽ giữ gìn cẩn thận.
Ban Đêm muốn tìm nơi để cất giữ nó đương nhiên phải chọn nơi tốt nhất. Nhà ở tầng 20 thì làm sao bằng đỉnh tầng 50, nên mì ly liền vinh hoạch vị trí cao nhất trên tủ trưng bày.
Phí Lẫm Nhiên nhìn mì đã chính, lấy tâm thái trả thù Ban Đêm, anh hu tôn hàng quý, không hề ngần ngại ngồi xuống ăn hết ly mì, còn ác liệt chụp ảnh lại.
Tín vật định tình của Ban Đêm đã vào bụng anh.