Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng. Yêu chính là yêu, không yêu chính là không yêu. Thứ gì là của mình, tột cùng vẫn là của mình, thứ gì chẳng phải của mình, cưỡng cầu vô ích. Trong một gia đình nọ có hai anh em và một ông bố. Cuộc sống sẽ cứ bình lặng như vậy nếu như không có sự xuất hiện của người thứ tư, đảo lộn hết thảy cuộc sống của mọi người. Điều quan trọng hơn nữa chính là, người thứ tư này cũng chính là giống đực, thành ra một nhà đã đông đàn ông nay lại càng đông hơn.
Thế nhưng, hai anh em nhà này làm sao có thể chấp nhận được sự xuất hiện của kẻ thứ tư trong gia đình? Hừ! Để xem xem cái tên nhóc đó có thể chịu đựng được đến bao giờ? Muốn một bước trèo lên đầu cành làm phượng hoàng sao? Thật là mơ tưởng! Vậy là một cuộc chinh chiến bắt đầu diễn ra hết sức oanh oanh liệt liệt. Mà kết cục chính là ai thua dưới bàn tay của ai cũng còn chưa biết đâu! Hai anh em, nhưng lại cùng đổ gục trước một thằng nhóc? Đó không phải là trả thù, mà đó chính là tình yêu. Duyên phận này, cho dù có chạy trốn cả đời cũng chẳng thể nào thoát ra được, chỉ có thể thuận theo tâm ý của trời cao...
Bình luận truyện