Chốn giang hồ suốt ngày chỉ biết chém giết lẫn nhau liệu sẽ có tình yêu không. Dạ hề hề tiểu thư nhà họ Dạ có khí chất nhất trong những đứa cháu từ nhỏ đã tiếp nhận nhiều cuộc huấn luyện khốc liệt và giành được nhiều giải thưởng trong các cuộc thi bắn súng, đấu võ. Cố gắng rất nhiều nhưng cô luôn bị Lục Ý Trạch cướp mất ngôi vị cao nhất luôn đối đầu với cô trong mọi việc.
Vì một sự cố ngoài ý muốn, trong lúc bị tập kích vì không muốn làm mất bức tranh đã bị ngã từ trên cao xuống. lúc cô tỉnh dậy đã thấy người thân đứng đầy phòng bệnh với gương mặt lo lắng. Một vị bác sĩ trẻ tuổi nói: Do trí não bị thoái hóa gọi tắt là nhược trí hay nói thẳng ra là cô ấy đã trở thành một kẻ ngốc" Nhận được tin anh đến và nhìn thấy người con gái mà mình luôn muốn che chở bảo vệ đang ngồi trên giường cười ngốc nghếch với mình, anh liền tới xoa đầu và hỏi: " Nói cho tôi biết, tôi là gì của em?" Anh ôm vòng lấy cô vào lòng và nói thật khẽ "Nhớ kỹ, tôi chính là chồng chưa cưới của em, sau này đừng quên nữa"
Cầm bức tranh mà cô liều mạng mình để bảo vệ Ý Trạch khẽ cười thì ra ở trong lòng cô, thứ mà cô muốn nhìn thấy nhất chính là nụ cười của tôi sao? Biết được tháng sau là sinh nhật anh nên cô đã họa một bức tranh để mừng sinh nhật anh, nhưng mọi chuyện lại không được trọn vẹn khi giờ đây cô như một đứa trẻ lên 3. Không dám thổ lộ cùng anh vì Hề Hề luôn sợ trong lòng anh xem cô là món đồ chơi? Là kẻ thù? Hay là bạn tình? Qua biến cố này nếu được chữa lành cô sẽ hiểu được anh xem cô là người phụ nữ duy nhất của mình. Liệu cô có bình phục không và anh có thể chăm sóc cô trong những tháng ngày ngô nghê của Hề Hề.
Bình luận truyện