Hoa Khinh Ngôn nàng chính là thiên tài trong thiên tài. Nàng giống như một vị tiên có những phép màu kì diệu. Chỉ cần có nàng ra tay xuất chúng, chẳng ai có thể địch nổi. Nàng chính là thần y bậc nhất của mọi triều đại! Thật không may, nàng xuyên không, hơn nữa lại xuyên vào thân xác của một nữ tử được gọi là phế vật.
Ha, phế vật? Không sao không sao! Nàng có thể từ phế vật biến thành trân bảo! Nàng không sợ họ! Đan dược là cái gì? Quý lắm sao? Một tay nàng có thể chế tạo ra rất nhiều đan dược. Vậy nàng và đan dược, bên nào có trọng lượng hơn? Bên nào quý hóa hơn? Làm người mà tham lam ích kỷ, khinh thường nàng? Coi trọng vật chất? Ha, họ sẽ hối hận!
Nàng là thần y trong thần y, làm sao có thể để những người ngu ngốc này làm bẩn mắt của mình được? Không ra uy, họ còn coi con hổ dữ dằn là nàng biến thành mèo hoang! Nàng trước sau đều là như một. Kiếp trước nàng tài hoa nhưng dương mệnh đã tận, sang kiếp này, nàng nhất định sẽ là một tinh hoa đệ nhất! Ai dám khi dễ nàng? Nàng đạp! Nàng đạp! Nàng đạp chết hắn! Ai dám phỉ báng nàng? Nàng trả thù, nhất định sẽ trả thù những tên cặn bã đó một cách đáng sợ nhất!
Bình luận truyện