"Dạ, cảm ơn cô Lâm".
Thẳng đến lúc Lâm Bối Bối rời khỏi văn phòng thì Lâm Ninh cũng chưa hoàn hồn, cho đến khi giáo viên của lớp 6/1 đi vào.
"Lâm Ninh, sao lại ngẩn người vậy? À, đây không phải đề thi lớp 6 sao? Wow, ba môn đều đạt điểm tuyệt đối, là ai làm thế? Chữ này viết rất đẹp". — giáo viên Hứa vổ bả vai Lâm Ninh, tầm mắt không khỏi rơi vào ba bài thi ở trên bàn. Truyện Kiếm Hiệp
Lúc này Lâm Ninh mới có phản ứng, chữ trên bài thi quả thật là vừa đúng lại đẹp mắt, gần đây chữ trên bài tập của Lâm Bối Bối cũng càng ngày càng đẹp, giống như cô bé đã từng học qua lớp chuyên môn vậy.
Trên thực tế thì suy nghĩ của Lâm Ninh cũng không có sai, quả thật Lâm Bối Bối đã học qua lớp thư pháp bút cứng, nhưng mà là học trong không gian học thần, giáo viên dạy thư pháp bút cứng rất nghiêm khắc, không biết Lâm Bối Bối đã bị đánh vào tay bao nhiêu lần mới học được kỹ năng này. Tuy nhiên chữ của cô đối với đại lão mà nói chỉ có thể là ở trình mới vừa nhập môn, tóm lại là đã bị đại lão phê bình đến không còn chỗ để chê, cho nên Lâm Bối Bối cũng không cảm thấy chữ của mình có cái gì mà đẹp mắt.
"Người làm bài thi này thầy cũng biết, chính là Lâm Bối Bối của lớp tôi"
"Cái gì? Sao có thể là cô bé đó? Cô nói rõ cho tôi nghe xem nào".
Vì thế Lâm Ninh đem chuyện Lâm Bối Bối muốn chuyển lên lớp 6, ngay cả chuyện làm bài thi đạt điểm tuyệt đối cũng nói ra".
"Ôi trời, con bé có thể chuyển lên lớp 6 thật sự là quá tốt, Lâm Ninh à, một học sinh giỏi như vậy đã sớm nên nhảy cấp rồi, tiếp tục để cho cô bé ở lại học tiếp lớp 5 thì chính là lãng phí thời gian".
Lâm Ninh: Ok, xem như tôi sai rồi.
Tuy nhiên Lâm Ninh vẫn cảm thấy vô cùng vui vẻ khi một học sinh trong ấn tượng của mình hoàn toàn yếu kém có thể lội ngược dòng trở thành học sinh giỏi.
Một vài ngày trôi qua, cuối cùng cũng đến kỳ thi cuối kỳ một lớp 5, và giờ làm bài cũng bắt đầu.
Lâm Bối Bối đã đạt được điểm tuyệt đối ở cả ba môn trong bài thi lớp 6, nên bài thi lớp 5 cô càng thành thạo.
Bài thi cũng được chấm rất nhanh, trong kỳ thi cuối kỳ một năm lớp 5 này Lâm Bối Bối cũng đạt được điểm tuyệt đối cả ba môn.
Những bạn học lớp 5 có chút không tin, dù sao thành tích lúc trước của Lâm Bối Bối cũng không được tốt, nhưng xét thấy Lâm Bối Bối đều đạt giải nhất ở cuộc thi Toán và cuộc thi viết văn, bọn họ cảm thấy hình như cũng rất bình thường, có lẽ Lâm Bối Bối đã cố gắng rất nhiều mà bọn họ không biết?
"Các em học sinh, kết quả thi lần đã có rồi. Ngày mai nhà trường sẽ tổ chức một cuộc họp phụ huynh vào 9 giờ sáng, mọi người nhớ dẫn phụ huynh đến đấy". — Trước khi rời đi, Lâm Ninh nói.
Khi nghe được ba chữ "họp phụ huynh" Lâm Bối Bối bỗng giật mình, cô rũ mắt, tâm tình trong nháy mắt sa sút xuống, không ai biết cô đang suy nghĩ cái gì
-
Lâm Dũng làm ca tối muộn đến gần 11 giờ mới về.
Ông cầm lấy chìa khóa mở cửa phòng thuê, ngước nhìn lên thì thấy đèn trong phòng Bối Bối còn sáng.
Ông cau mày, bước đi tới thì thấy Bối Bối đưa lưng về phía ông, giống như là đang làm bài tập.
Lâm Dũng gõ cửa, nhỏ giọng nói: — "Bối Bối, đã trễ rồi sao còn học bài, mau đi ngủ đi, lúc trước cha đã nói với con, muộn nhất là mười giờ nên đi ngủ, bằng không thì ngày hôm sau đi học sẽ không có tinh thần. Trẻ em thì nên đi ngủ sớm".
Thật ra Lâm Bối Bối đã nghe được tiếng mở chìa khóa và tiếng bước chân.
Cô đứng dậy và nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của cha.
"Cha ơi con biết điều đó mà, nhưng con có chuyện muốn nói với cha".
"Chuyện gì?" — vẻ mặt của Lâm Dũng thoáng cái nghiêm túc lên.
"Kết quả cuối kỳ đã phát ra, con thi được điểm tuyệt đối". — Nói xong, Lâm Bối Bối lấy ra ba tờ bài thi từ trong cặp sách.