Trương Siêu Quần đang theo dõi một nhiệm vụ quan trọng lần theo dấu vết để tìm lại di vật quốc gia. Căn cứ vào vị trí định vị trước đó đặt ở trên di vật quốc gia, cuối cùng cũng coi như tìm tới mục tiêu, kẻ ăn trộm di vật quốc gia.
Trương Siêu Quần đang để khẩu súng lên trên giá đỡ, nhưng bỗng cảm thấy một vật lạnh lẽo vững vàng dí vào ở trên đầu hắn. Đúng vào lúc này, bất ngờ xảy ra chuyện, giữa bầu trời đột nhiên xẹt qua một tiếng sấm rền, hạt châu màu trắng phát sinh chói mắt một luồng bạch quang, Trương Siêu Quần cùng Đỗ Lôi Ti đều cảm thấy trước mắt một mảnh trắng xóa, cái gì đều không nhìn thấy, tiếp theo trước mặt tối sầm lại, cái gì cũng không biết.
Không biết trải qua bao lâu, Trương Siêu Quần dần dần tỉnh dậy. Hắn hiện tại trong đầu nặng trịch một mảnh, chẳng lẽ nào bởi vì hạt châu kia mà hắn đã xuyên tới thời cổ xưa? Được một tiểu cô nương cứu giúp, thì ra hắn đã quay về thời kì Nguyên Mông, tiểu cô nương kia là muội muội của hắn là người Hán bị sát hại trắng trợn, bách tính trôi giạt khấp nơi, cửa nát nhà tan.Hắn còn đang trong mớ hỗn độn bồng bông kia, nhưng biết bản thân đã không còn là đặc công của thời hiện đại nữa, nhìn tiểu muội muội đang nhìn hắn, lòng hắn nặng triễu và quyết tâm dung những gì ở kiếp trước để bảo vệ cho muội muội và góp một phần sưc lực đấu tranh bảo vệ đất nước, dành lại tự do.
Bình luận truyện