Đó là một cuộc tình oan trái giữa hai con người vốn dĩ không muốn sống cùng nhau, tồn tại cùng một bầu trời. Chỉ là từ cái ghét hận ấy lại trở thành tình yêu đầy gai nhọn. Trong tình yêu ấy chứa đựng đủ nước mắt và đau thương để máu thay mực viết thành giai thoại bi thán. Bất quá, người ta lại không muốn nghe cứ sợ phải đau lòng.
Tình yêu oan trái đó bắt đầu từ khi Long Cách Uyên lên giường với nương tử Nhan Thất Dạ, y tự cho mình quyền được càn quấy bởi vì danh phận là Vương gia, ai dám đụng đến hắn trừ hoàng thượng chứ? Vậy mà chỉ một đêm ngủ cùng lão bà của Nhan Thất Dạ mà bị hắn đâm đến đáng thương, một nhát ở đùi một nhát ở vai. Đau nhức kịch liệt nhưng vẫn không bỏ được thói hách dịch kiêu ngạo đe dọa. Có thể trong mắt người khác Long Cách Uyên chính là không thể động tới. Còn trong mắt Nhan Thất Dạ tên Vương Gia Thiên Trung Quốc chỉ là hoa hoa công tử mà thôi chẳng hơn chẳng kém. Đã tư chất yếu đuối, nhân cách cũng thối nát.
Bình luận truyện