Bên trong khán đài rất náo nhiệt, nào là tiếp hò hét cổ vũ nào là bạo ngôn của các thí sinh. Mọi thứ chỉ vỏn vẹn trong 2 từ '' hỗn loạn ''. Vương Tử Hà đội lạp ngồi trong một căn phòng nơi lầu 2
~~~~~~~~~~~~~~~
Trong lúc đó
'' Chủ tử, có người muốn thách đấu với cặp đôi sát thủ.'' giọng nam nhân chắc khỏe vang lên không kém phần kính sợ với nam nhân bạch y trước mặt.
'' Là ai?'' Hắn thực hứng thú a, nhiều ngày như vậy từ khi cặp sát thủ xuất hiện thì người vào thách đấu cũng ngày càng nhiều nhưng lần nào cũng thua nên cũng như đó chả ai dám thách đấu nữa. Giờ lại có người muốn thách đấu. Thú vị rồi a!
'' Bẩm chủ tử, là một vị thiếu nhiên tầm 13, 14 tuổi.''
'' Phốc.'' Bạch y nam tử đang uống trà nhanh chóng bị sặc
'' Ngươi đùa ta sao.''
'' Bẩm, không dám.''
''............'' Y không hỏi nữa mà trực tiếp đến xem trận đấu, hắn muốn biết rốt cuộc đến cùng thiếu niên kia bản lĩnh như thế nào.
~~~~~~~~~~~~~~
Ngoài khán đài, tiếng hò hét cũng dừng lại giờ chỉ vỏn vẹn còn lại tiếng la đau đớn của người thua cuộc. Tầm một khắc ( 15 phút) sau, một người phụ nữ trung niên mặc trang phục mát mẻ đi lên khán đài thông báo
'' Các vị khán giả, hôm nay Lôi Căn Đài chúng ta nhận được lời thách đấu của một người với Cặp sát thủ. Mong các vị sẽ hài lòng.'' Nói xong nàng ta uốn éo đi xuống. Lúc này '' thiên hạ '' lại bắt đầu bàn tán loạn xạ
'' Cái gì, muốn thách đấu với cặp sát thủ sao?''
'' Ai mà ngu dốt tự giết mình thế ''
'' Là một chọi hai à nha.'' vân vân mây mây.
Lúc này Vương Tử Hà mới từ từ bước lên khán đài lại bắt gặp cặp mắt nào là khinh thường, ngạc nhiên, thương tiếc...vv.... Nhưng nàng vẫn một mực chung thủy đứng yên như tượng. Đối diện là 2 nam nhân tầm 18, 19 tuổi song sinh, một người thì dáng vẻ điềm đạm còn người kia thì khí phách đầy trời cũng đang đánh giá nàng.
'' Các hạ, mong chỉ giáo.'' 2 người lịch sự nói.
'' Mong chỉ giáo.'' Vương Tử Hà vốn thích những người khiêm tốn, lịch sự cùng đầu đuôi như thế này nên cũng không có làm gì bất mãn.
Đợi vài giây sau, khi mọi thứ đã sẵn sàng thì tiếng '' Bắt đầu '' vang lên. Vương Tử Hà cùng 2 cặp song sinh cùng nhau thủ thế, rồi cả 2 nam nhân một mực nhào lên với tốc độ rất nhanh nhưng Vương Tử Hà vẫn cứ đứng yên không nhúc nhích. Thấy vậy mọi người không ngừng cầu hộ cho nàng ''đi'' bình thản thì chẳng mấy chốc cặp song sinh bị văng ra mỗi người phun ra một ngụm máu, khó tin nhìn về phía Vương Tử Hà chỉ thấy nàng vẫn như thế đứng.
'' Yaaaaa........'' đúng lúc đó cả 2 cùng lần nữa nhào tới phía nàng nhưng với tốc độ nhanh hơn nhiều, lúc này Vương Tử Hà nhếch môi đồng loại nghiêng người né tránh rồi một cước đạp cả 2 nam nhân bay xuống khán đài.
Lúc này Lôi Căn Đài im lặng một cách dị thường, chỉ ai nấy đều cố căn to mắt nhìn cảnh tượng khó tin trước mắt chỉ thấy một khuôn mặt xinh đẹp lộ ra khi lạp rớt xuống trong lúc chiến đấu. Còn song sinh thì ngây ngốc nhìn như 2 chú cún bị vứt bỏ, một hồi sau tiếng hò hét vỗ tay mới dần dần vang lên như pháo nổ. Ai nấy đều một suy nghĩ khó tin được cặp sát thủ lại bị thua một cách nhanh, gọn, lẹ không thiếu lãng nhách như thế.
Vương Tử Hà thắng lợi không nhanh không chậm bước xuống tỏa ra hàn khí giữ đống chật kín người ý bảo '' mọi người tránh ra '' nên cũng không ai muốn đụng độ với cao thủ '' mới '' cả nên con đường nhanh chóng tách ra đợi con người tuyệt đẹp ấy đi qua mới dám ngoảnh lại nhìn.