“Vậy ra chỉ có những người sử dụng hơi thở mới có thể tự làm đỏ lưỡi đao được a…”
Gin đi trở lại khu rừng ở phía sau nhà, rồi đưa ra kết luận cuối cùng.
Theo hắn thấy thì có lẽ việc này liên quan đến cái gọi là linh lực, cái gọi là năng lượng cũng chỉ là một cách gọi mà thôi, năng lượng của kiếm sĩ diệt quỷ chính là thể lực – là số nhỏ linh lực được hấp thụ vào phổi.
Còn về một con quỷ như hắn thì…có cái nịt.
Hắn mới không xài được linh lực đâu. Nên thành ra hắn mới không hoá đỏ thanh đao được.
“Thật đáng tiếc, nếu ta có thể hoá đỏ thanh đao thì có lẽ mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn một chút rồi.”
Hắn lắc đầu tiếc nuối một cái, sau đó liền tiến sâu vào trong khu rừng.
Một lúc lâu sau…
Chỉ thấy tại phương hướng mà hắn đi tới khi nãy, hắc khí bốc lên dữ dội, chiều cao vượt qua đa số cây cối trong rừng, sau đó những cây cối xung quanh liền ầm ầm đổ xuống, khiến cho khói bụi bốc lên nghi ngút.
Hiện trạng này liên tiếp lặp đi lặp tại, cứ như thế cho đến trời gần sáng thì mới kết thúc.
…
Buổi sáng.
Dinh thự Ubuyashiki.
“Ngài nói chúng ta phải cùng tên kia huấn luyện sao, phu nhân?”
Phong Trụ Sanemi nhìn lấy thân ảnh tóc trắng ở trước mặt, có chút kinh ngạc hỏi lấy.
“Đúng vậy…đây là ý muốn của Oyakata, nên ta mong mọi người đừng vì Gin tiên sinh là quỷ mà hai bên xảy ra xung đột.”
Amane quét nhìn bọn hắn một lượt rồi nói.
Nàng hôm nay chính là thay thế cho Kagaya tới đây để tham dự cuộc họp, bởi vì tình trạng của hắn hiện tại đã càng lúc càng nặng rồi.
Bọn hắn nghe nàng nói vậy, tất cả đều lâm vào trầm mặc.
“Được rồi, đây là những gì ta muốn thông báo với mọi người, còn cuộc huấn luyện cho các thành viên khác thì do các vị quyết định. Đến buổi tối thì xin hãy tập trung lại chỗ ở của hắn, ta xin phép đi trước.”
Nàng thấy bọn hắn trầm mặc như vậy liền cúi chào một cái rồi đứng lên rời đi.
“Chúng ta cũng bắt đầu đi, bây giờ may mắn chín người vẫn còn đầy đủ, vì thế-----”
Nham Trụ Gyomei khi thấy Amane rời đi xong liền quay người lại đối với tất cả trụ cột nói.
Thế nhưng hắn còn chưa nói hết thì Tomioka Giyuu đột nhiên đứng lên: “Đã Amane phu nhân đi rồi thì ta cũng rời đi.”
“Hả, ai cho phép ngươi bỏ dở cuộc họp? Chúng ta còn phải lên kế hoạch cho buổi huấn luyện nữa đâu.”
Sanemi liếc mắt nhìn Giyuu một cái, rồi gằn giọng nói.
“Tám người bàn bạc là được rồi, ta không liên quan.”
Đối với thái đội hằn học của Sanemi, Giyuu chỉ là nhàn nhạt đáp.
“Ngươi có ý gì khi nói ngươi không liên quan chuyện này? Tất cả mọi người đều từ khắp nơi tập hợp về đây để chuẩn bị, Uzui cũng từ bỏ nhiệm vụ ở phố đèn đỏ mà trở về đây. Ngươi hẳn phải biết tầm quan trọng của lần huấn luyện này đi? Hay ngươi muốn luyện tập một mình mà không có bọn ta?”
Xà Trụ Iguro Obanai nhìn lại độ của Giyuu cũng không vừa mắt, nên ngay lập tức lên tiếng chất vấn, từ lần biết được Giyuu tha mạng cho quỷ thì hắn đã đối với người này ấn tượng giảm sút rồi.
“…”
— QUẢNG CÁO —
Thế nhưng Tomioka Giyuu cũng không quan tâm lời hắn nói, mà vẫn hướng về phía cửa bước đi.
“Ngươi hẳn không phải loại người lười biếng a, Giyuu? Chắc hẳn phải có lý do để khiến ngươi hành động như vậy đúng không?”
Lúc này thương thế lành lặn không lâu Viêm Trụ Rengoku Kyoujurou cũng mở miệng hỏi, đồng thời trong câu nói cũng giúp bạn thân của mình giải vây một chút.
Đúng vậy, bọn hắn hiện tại cũng đã xem như là bạn thân a.
Từ lần trước cả hai suýt chết dưới tay Thượng Tam thì đã bắt đầu thân nhau từ đó, qua một thời gian như vậy hắn cũng biết một chút về con người của Giyuu đâu.
“Xin lỗi, Kyoujurou. Chúng ta cuối cùng vẫn là không giống nhau.”
Nói xong Giyuu vẫn tiếp tục bước đi, có thể thấy được, quyết tâm của hắn là rất lớn đâu.
“Ngươi làm ta bực rồi đấy, Tomioka! Cái lý do mà ngươi đưa ra thật sự là quá vô vị. Ngươi xem chúng ta là trò đùa sao?”
Sanemi nghe nói như vậy, liền cười lạnh một tiếng rồi nói, sau đó hắn cũng đứng lên, xem bộ dạng là nếu Giyuu còn bước thêm một bước nữa là hắn sẽ nhảy tới đá vô đầu Giyuu một dạng.
“Ách! M-mọi người không được đánh nhau.”
Mitsuri lúc này có chút sợ sệt, nhưng vẫn nhảy vào chen ở giữa hai người để ngăn bọn hắn lại.
Oanh!
Đang lúc không khí trong căn phòng bốc lên mùi thuốc súng nồng nặc thì Nham Trụ Himejima Gyomei hai tay vỗ một cái, sức mạnh khủng khiếp làm cho không khí dường như nổ tung một dạng.
Một loại áp lức vô hình từ trên thân hắn toả ra khiến cho ngay cả người đang tức giận là Sanemi cũng toàn thân cảm giác nặng nề.
Không chỉ là một mình Phong Trụ, mà ngay cả những người còn lại cũng vậy.
Đây chính là sức mạnh áp đảo đến từ người mạnh nhất của Quân Đoàn Diệt Quỷ.
Không! Hẳn phải nói là thợ săn quỷ mạnh nhất sau thời kì chiến quốc đi.
Sau tiếng đập tay của Gyomei thì không khí căn phòng cũng trở nên bình tĩnh lại, lúc này hắn mới mở miệng nói: “Tất cả ngồi xuống! Chúng ta cần nói chuyện một chút, ta có một đề nghị!”
Các trụ cột nhìn nhau một chút liền quay trở lại chỗ ngồi, mà ngay cả Tomioka Giyuu cũng bị Kyoujurou lôi trở về.
Cuộc họp giữa các trụ cột ngay lúc này mới chính thức bắt đầu.
…
Tại lúc này ở nhà Gin.
“Thế nào rồi, Tamayo-chan?”
Gin đi vào phòng thí nghiệm nhìn lấy thân ảnh đang trầm tư kia liền hỏi một câu.
“Haizz, có lẽ không kịp rồi, mặc dù tin tưởng Nezuko có thể đi lại dưới ánh nắng mặt trời, nhưng thời gian có vẻ không kịp đâu.”
Tamayo nhẹ lắc đầu, thở dài một hơi nói.
Nếu như lời cảnh báo của Ubuyashiki là đúng thì thuốc biến quỷ thành người có vẻ không có hy vọng rồi.
“Vẫn là theo không kịp biến hoá a.”
Nghe nàng nói như vậy hắn cũng lâm vào trầm mặc, vậy là mục đích suy yếu Muzan xem như triệt để phá sản đâu.
— QUẢNG CÁO —
“Ngươi yên tâm, ít nhất ta vẫn còn có 3 loại phương pháp khiến hắn bị một chút suy yếu, mặc không có tác dụng biến quỷ thành người thì những công dụng suy yếu khác rất có thể bị hắn nhanh chóng vô hiệu hoá trong thời gian ngắn. Nhưng ta và Shinobu sẽ tìm ra biện pháp thay thế khác.”
Dường như đọc được suy nghĩ của hắn, nàng có chút an ủi nắm chặt bàn tay của hắn.
Ít nhất là không phải không có phương pháp.
“Đó không phải là vấn đề, Tamayo-chan…”
Hắn lắc lắc đầu trầm giọng nói.
Trường hợp xấu nhất vẫn là xảy ra.
Thuốc không chế tạo được, Nezuko vẫn chưa thể đi lại dưới ánh mặt trời.
Cuối cùng hắn chỉ còn đặt cược vào chính mình cùng thứ ở trong trái tim của mình…cùng với sự may mắn mà thôi.
Vì sao cần phải trông cậy vào sự may mắn?
Đương nhiên là vì Gin cũng không biết chính xác được mình sau khi hấp thụ Muzan thì có thể thay thế được hắn trở thành một đời chúa quỷ mới hay không, và nếu thành công trở thành chúa quỷ thì những con quỷ cũ mà Muzan tạo ra có phụ thuộc vào hắn hay không.
Hay là sẽ toàn bộ chết hết?
Và tất nhiên, đây chỉ là trường hợp thành công đánh bại Muzan mà thôi.
‘Hy vọng lần này mọi thứ đều như mong đợi a.’
Vừa nghĩ xong như vậy, hắn liền ôm nàng một cái rồi nói: “Mặc dù có chút ngoài ý muốn, nhưng mọi chuyện sẽ ổn thôi.”
Sau đó hắn buông ra nàng, lại dặn dò vài câu rồi quay người rời đi.
“Trông cậy vào ngươi vậy.”
Tamayo mỉm cười nhìn theo bóng lưng của hắn một chút, rồi quay người bắt đầu bận bịu trở lại.
…
Buổi tối.
Trong sân nhà Gin, có hơn 10 nhân ảnh đang đứng chờ lấy.
“Rengoku-san, Tomioka-san không tới sao?”
Lúc này Shinobu đưa mắt về phía Kyoujurou rồi mở miệng hỏi.
“Hắn không tới, ta cũng không biết hắn đang suy nghĩ cái gì trong đầu nữa.”
Kyoujurou rất là bất đắc dĩ lắc đầu nói.
“Tsk, tên đó quả thật là khiến cho người khác khó chịu.”
Ở một bên Sanemi nghe thấy vậy cũng là tặc lưỡi một cái, nói với một gương mặt rất khó chịu.
“Tomioka không đến là chuyện nằm trong dự định. Chỉ là Shinobu dẫn theo cô bé tóc trắng kia, Kanae mang theo Kế Tử thì là chuyện bình thường, thế nhưng…ba thằng nhóc này là sao?”
Lúc này đột nhiên Âm Trụ Uzui Tengen chỉ chỉ về phía Tanjirou ba người nghi hoặc hỏi.
“Híiii…quái vật cơ bắp. Những người này đều là trụ cột sao? Khí tràng thật đáng sợ.”
Zenitsu thấy Tengen điểm mặt mình liền có chút sợ hãi nấp ở sau lưng Tanjirou có chút lắp bắp nói.
— QUẢNG CÁO —
“Hả!?? Ngươi nói ai là quái vật (°ㅂ°╬)? Muốn chết hả con khỉ kia? Ta đây chính là thánh thần! Thánh thần đó biết chưa!”
Uzui Tengen tựa như bị xúc phạm một dạng, hắn đột nhiên nổi đoá lên hướng về phía Tanjirou ba người làm ra một bộ dạng rất khoa trương, lớn tiếng quát.
“Các ngươi thật ồn ào đâu. Còn việc ba nhóc có thể đến đây là do ta gọi bọn hắn đến.”
Đang lúc Tengen định cùng Tanjirou đám người làm ồn ào thì Gin từ trong nhà đi ra, đối với bọn hắn nói.
“Hắc, bắt bọn ta chờ ngươi như vậy, quả thật là làm giá đâu.”
Sanemi đối với Gin luôn có một thái độ rất không thân thiện, khi gặp hắn bước ra liền lên tiếng gièm pha.
“Tất cả các ngươi hẳn là đã nghe Amane nói qua về Ấn đi, nên ta sẽ không nói lại, mà sẽ trực tiếp nói về cách để kích hoạt nó.”
Gin không thèm để ý đến Phong Trụ, mà quét mắt nhìn qua những trụ cột ở đây một lượt, cũng không vòng vo mà trực tiếp đi thẳng vào trọng tâm.
Kiếp trước hắn có đọc qua một bài viết trên mạng có phân tích về [Ấn Diệt Quỷ], trong đó cũng có nói đến việc kích hoạt ấn như thế nào.
“A di đà phật, chúng ta cũng rất mong Gin tiên sinh tiết lộ cho chúng ta biết.”
Lúc này với cương vị là người mạnh nhất của sát quỷ đội, Gyomei liền thay mặt tất cả mọi người đối với Gin nói.
“Không vấn đề, chúng ta là quan hệ hợp tác, các ngươi càng mạnh thì ta càng được lợi.”
Thật ra đối với Gyomei thì mấy ngày nay hắn cũng có chút quen thuộc, bởi vì 2 ngày trước hắn từng đến dinh thự họp mặt cùng Kagaya, mà lúc đó cũng có Gyomei tham dự trong đó.
Và chuyện về dự cảm Muzan sẽ tấn công dinh thự, ngoại trừ Shinobu bốn người được Gin nói bóng nói gió nhắc nhở ra, thì cũng chỉ có 3 người bọn hắn là biết được tường tận mà thôi, còn những trụ cột đều chưa được biết tới.
“Theo ta được biết, để một người thức tỉnh Ấn, thì yêu cầu cơ bản là người đó phải khiến cho nhịp tim của mình đập khoảng 200 nhịp mỗi phút, đồng thời phải khiến cho nhiệt độ cơ thể giữ ở 39-40 độ…”
Gin bắt đầu nhớ lại những ký ức về Ấn Diệt Quỷ của hắn ở kiếp trước rồi đối với những người ở trước mặt nói.
“Hả, tưởng cái gì khó, hoá ra chỉ như vậy thôi sao?”
Khi nghe xong những lời của Gin thì Sanemi liền bĩu môi nói, thật ra đây cũng không phải là hắn có ý mỉa mai, mà là do hắn thấy chuyện này quá dễ dàng mà thôi.
“Cũng không đơn giản như vậy, cái khó khăn nhất chính là ai là người đầu tiên xuất hiện Ấn. Hẳn Amane cũng có nói cho các ngươi là Ấn sẽ cộng hưởng với nhau mới xuất hiện hàng loạt rồi đi.
Mà lần cuối cùng chúng xuất hiện chính là ở thời chiến quốc, trừ lần đó ra thì những người đời sau chưa từng có người xuất hiện Ấn một lần nào nữa, vì thế có thể thấy được, để một người dẫn đầu xuất hiện Ấn là không dễ dàng.”
Đang lúc những trụ cột lâm vào yên lặng thì đột nhiên Tanjirou hướng về Gin giơ tay lên rồi hỏi: “Ấn là cái gì vậy, Gin-san? Chúng ta có thể biết sao?”
Hắn vừa dứt lời, Inosuke cùng Zenitsu ở bên cạnh cũng hiếu kì vểnh tai lên nghe.
“À…các ngươi vẫn chưa biết nhỉ? Ấn đơn giản là…”
Gin liếc mắt về phía bọn hắn rồi đơn giản nói qua khái niệm của Ấn một lần cho bọn hắn hiểu, mà nguyên nhân hắn gọi bọn hắn đến đơn giản chính là bọn hắn là nhân vật chính đâu.
Xác suất Tanjirou là người đầu tiên xuất hiện Ấn là rất lớn.
Tanjirou vẻ mặt kinh ngạc hô lên một tiếng: “Ấn giúp cho chúng ta mạnh hơn?”
“Híiiii…không thể sống qua 25 tuổi!? Ta mới không thức tỉnh Ấn đâu.”
“Cường giả biểu tượng? Đại diện cho trụ cột? Ta nhất định sẽ thức tỉnh nó!! Đấng Inosuke ta đây sẽ trở thành người mạnh nhất!”