Yêu đơn phương? Cái cảm giác này có đau đớn hay không? Đã từng có ai phải trải qua nó đây? Yêu đơn phương, khổ lắm! Mỗi ngày chỉ có thể lặng lẽ ngắm nhìn nụ cười của ai đó, từ từ cảm nhận nỗi đau lòng giày xéo khi chứng kiến người ấy cùng người khác bên nhau. Ích kỷ... Đúng vậy, là ích kỷ... Ai nói, yêu là nhìn người đó mỉm cười trong hạnh phúc? Người hạnh phúc, ta sẽ phải đau khổ hay sao?
Anh yêu đơn phương người ấy dã từ rất lâu, rất lâu về trước rồi. Anh muốn được ở bên người ấy, che chở cho người ấy, nhưng tại sao đến hiện tại, trong mắt người ấy vẫn chưa thể nào tồn tại bước chân của anh? Sự xuất hiện của anh giống như vô hình, là một kẻ dư thừa... Cười khổ sở, suy cho cùng, vẫn là chính anh tự mình đa tình. Chính anh rơi vào tình ái, còn có thể trách ai đây? Đau đớn đan xen, như vậy có là gì?
Có công mài sắt, có ngày nên kim. Ông trời không phụ lòng ai bao giờ. Anh, cuối cùng cũng đã dũng cảm hơn, mạnh mẽ tiến đến nắm giữ lấy tình yêu. Cả thế giới của anh mang tên người ấy, cả cuộc đời của anh chỉ có người ấy ngự trị... Anh yêu người ấy, yêu đến suốt đời, suốt kiếp.
Bình luận truyện