Trần Mặc là một tên nam nhân vô cùng lười, nếu có cơ hội không xuất môn chắc chắn được sẽ ngay lập tức không ra khỏi môn, còn về đống đồ ăn toàn là hàng quán bên ngoài mang cho hắn, hắn chẳng phiền muộn đứng dậy đi nấu, hay ra tận nơi ăn đâu. Nếu thiếu tiền thì chỉ có việc ăn mì gói cho nhanh, biện pháp chống đói hiệu nghiệm nhất từ trước đến nay, rác rưởi trong nhà thì đợi đầy tràn, dăm ba túi thì đổ luôn cho nhanh, quần áo thì làm một đống to đùng rồi mới nhét vào trong máy giặt một lần, tóc hắn rất dài, râu ria cũng dài, trên gương mặt điểm thêm hai cái vành mắt đen sì như gấu mèo, thoạt nhìn rất chi là kinh khủng. Hắn trông chẳng khác nào hù dọa người già với trẻ em... vậy mà...
Cũng có một kẻ không có mắt, hay đặt dưới mông rồi mới thích hắn, cũng lạ thật, hắn trông như vậy đấy, cho cũng chẳng có ai thèm, vậy mà lại có một người thèm. Đúng là trên đời này cái quái nào cũng có thể xảy ra được. Người nào cũng có sở thích lạ lẫm, chỉ là lạ đến mức không tin được.
Bình luận truyện