Sếp tổng tham gia một cuộc phỏng vấn thương mại, phóng viên hỏi anh một câu: "Nghe nói Tả tổng vẫn luôn độc thân, là do trong lòng có cô gái không thể buông bỏ sao?"
Sếp tổng suy nghĩ một chốc, lắc đầu.
Phóng viên hỏi tiếp: "Vậy ngài thích kiểu con gái như thế nào? Cư dân mạng đều đồn rằng ngài thích kiểu ngọt ngào đáng yêu hiền lành."
Sếp tổng nhớ đến dáng vẻ dễ thương của vợ yêu mình đúng là cực kì ngọt ngào đáng yêu...
Thế là ngày hôm sau, nụ cười mê người của sếp tổng tràn ngập trên các tiêu đề.
02
Khi Lưu Ngọt Ngào xem lại video ngày hôm trước, cảm giác máu nóng dâng lên. Cái gì mà không có cô gái nào không thể buông bỏ, là cậu không xứng sao?
Mặc dù cậu không phải con gái.
Sếp tổng về đến nhà thấy vợ yêu đang tức giận, thoáng cái liền hiểu ra. "Cục cưng ơi, ý của anh là 'Tôi đâu có độc thân', huống hồ em cũng không phải là con gái mà."
Khuôn mặt già của Lưu Ngọt Ngào đỏ bừng, cúi đầu cười trộm.
Nội tâm sếp tổng: Dường như càng đáng yêu rồi!
03
Sếp tổng nhanh chóng khiến cho vợ yêu ngọt ngào phải trả giá vì dám quyến rũ anh ấy...
Trăng đêm ấy thật tròn, dường như mây mờ làm nhu hoà ánh trăng. Quản gia đứng bên cửa sổ ngắm trăng, nhẹ nhàng nói một câu: "Lâu lắm rồi thiếu gia không cười như thế."
04
Ngày hôm sau, lúc sếp tổng tỉnh giấc thì vợ yêu đã xuống lầu ăn sáng rồi. Anh rất là không vui, việc vợ dậy còn sớm hơn cả mình là một nỗi nhục lớn.
Vì thế anh quyết định làm ra một hành động cực ngu ngốc, xuất hiện thật quyến rũ trước mặt vợ yêu, trông cứ như một giây sau là có thể leo lên sân khấu diễn một vở kịch luôn ấy.
Quản gia gần như là bình tĩnh nhìn con công hoa đang phát tán mị lực khắp nơi này, lặng lẽ rời khỏi nhà ăn, đóng cửa. Một loạt động tác cực kì trôi chảy, dễ dàng nhận ra ông đã làm chuyện này rất nhiều lần rồi.
Sếp tổng đứng đấy không nói tiếng nào, mãi cho đến khi tư thế cứng đờ, vợ yêu mới lau miệng hỏi: "Hôm nay lại làm sao nữa?"
Sếp tổng lập tức rơi rụng, cọ đến bên cạnh vợ yêu: "Vợ ơi, em không để ý tới anh, anh sẽ buồn đó."
"Được được, để ý anh mà." Khuôn mặt thờ ơ của vợ ngọt ngào chuyển sang trạng thái mê trai, trong mắt cứ như nhảy ra mấy trái tim nhỏ: "Wow! Hôm nay anh đẹp trai quá, người ta bị mê hoặc rồi nè!"
Nói xong, vợ yêu lại chuyển về thờ ơ, cứ như là hậu nhân 'lật mặt' của Xuyên kịch(*) - di sản văn hoá phi vật thể quốc gia. Sau đó để lại một câu: "Cho anh mười lăm phút để ăn sáng, nếu không em sẽ đi trước."
Sếp tổng rất tủi thân, nhất thời không nhìn ra ai mới là bá tổng. Chỉ là mỗi ngày được vợ dỗ dành một câu là anh đã rất thoả mãn rồi.
(*) 川剧 (Xuyên kịch):
Xuyên kịch hay còn gọi là kinh kịch Tứ Xuyên là loại hình nghệ thuật dân gian văn hóa Ba Thục. Xuất phát từ đời nhà Thanh và trở thành món ăn tinh thần không thể thiếu của người Trung Quốc. Đây là sự pha trộn hoàn hảo của phương ngữ địa phương cùng với phong tục, âm nhạc dân gian và các điệu nhảy từ các khu vực khác. Kịch có ba tính năng riêng biệt là thay đổi diện mạo, phun lửa, vòng quay ánh sáng.
05
Vợ nhỏ mặc dù được gọi là kiều thê, trên thực tế cũng là giám đốc kinh doanh của công ty sếp tổng, bình thường còn bận hơn cả sếp. Khoảng thời gian mà sếp tổng vội vội vàng vàng ăn sáng, cậu ở phòng khách nghe tin tức tài kinh (tài chính và kinh tế).
Tuy là nghe tin tức, nhưng lại đang nghĩ về dự án hợp tác với tập đoàn hàng xóm Ngô thị, hình như anh ta nói rằng chiều nay sẽ đến công ty...
"Vợ ơi, anh ăn xong rồi! Chúng ta đi thôi!"
Vợ nhỏ thu dọn đồ đạc đứng dậy, đứng ở cửa thắt lại cà vạt cho sếp tổng.
Sếp tổng ngoài mặt bình tĩnh, vành tai lại đỏ lên.
Vợ tự tay thắt cà vạt cho mình, vợ thật dịu dàng, vợ thật yêu mình!