Mẹ Tiểu Kiều đã mất từ khi cô lên năm. Bố cô, năm cô bảy tuổi, cư nhiên lại đưa một người đàn bà về nói là mẹ kế của cô. Bà ta chính là bạn thân của mẹ cô. Bà ta với cha cô có một đứa con sáu tuổi. Điều đó cũng có nghĩa là ông đã ngoại tình. Đến lúc mẹ cô mất thì mang đứa con đó về và chăm sóc thực chu đáo. Ba không thích cô, chỉ bởi vì ông không yêu mẹ cô. Cho nên hiện giờ, cô không muốn về căn nhà đó chút nào. Sáng sớm hôm sau, Tiểu Kiều quyết định sẽ xin làm việc tại tập đoàn Thiên Long – tập đoàn lớn nhất thế giới.
Cô nghe nói chủ tịch tập đoàn Thiên Lăng là một người lãnh khốc vô tình, lại không thích phụ nữ. “Vậy mà số người muốn leo lên giường anh ta đâu có ít.” Tiểu Kiều thầm nghĩ. Cô cũng không nghĩ mình sẽ đi xin làm tại tập đoàn này. Ở đây tiêu chuẩn chọn người rất cao, cô không tự tin lắm về việc sẽ được tuyển chọn, nhưng không thử thì làm sao mà biết. Chi bằng đánh cược một lần đi, dù không được nhận cũng không mất gì mà. Đúng, chủ tịch đó không thích phụ nữ, nhưng ngoại trừ cô, bởi trong mắt anh, cô chính là thiên sứ, là cô gái duy nhất có thể lọt vào tầm mắt anh. Vì sao ư? Anh cũng chẳng biết.
Bình luận truyện