Bạn đang đọc truyện Vô Vi Nhất Niệm của tác giả Thủy Hóa Bối. Đi ra khỏi căn hộ của cô ả kia khi đã quá 11 giờ, Tần Cửu châm điếu thuốc xua đi cái rét xuân đậu trên người. Mới phà được một hơi, điện thoại đằng túi sau đã rung. Ngó tên hiển thị ghi Đại Bân, cậu ấn nút nhận máy. “A Cửu, tới Space Oddity không?” Tần Cửu bước tới cạnh thùng rác, ngó mấy đầu lọc nằm chèo queo trong lõm gạt tàn trên nắp thùng. Một cái trong số ấy còn dính vết son đỏ tươi. Khạc khói mù khỏi miệng, cậu nói: “Không được, tớ mới xong chuyện…”
Đầu kia, Đại Bân vứt lại câu đã biết rồi cúp phựt. Tần Cửu ngó cái điện thoại. Nội thành của 11 giờ khá yên ắng, con đường cái chỉ lác đác bóng xe qua, tầng lớp làm công ăn lương cực nhọc cả ngày trời cần một giấc ngủ tử tế. Cũng thấm mệt, cậu nghiền đầu thuốc vào lõm gạt tàn, mày díu sâu đắn đo nên gọi xe hay tìm đám bạn lông bông trong phố xin tá túc một đêm. “Tiểu Cửu… Tiểu Cửu…”
Tiếng gọi vọng từ đằng sau lưng. Cậu ngoảnh đầu, thấy là cô ả kia khoác áo lông chồn, trong vẫn nguyên cái váy ngủ tơ tằm ban nãy, xỏ vội đôi dép đã chạy ra. Tóc cô ta xõa xượi, đôi tay ôm trước đầu, đang chạy về phía cậu. Gương mặt có ráng đỏ không biết vì sự ban nãy, hay vì thở gấp mà ló dạng. Bên cạnh đó, còn có những truyện cùng thể loại khá hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Quán Cơm Tỳ Hưu, Chỉ Có Vào Không Có Ra và Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về.
Bình luận truyện