Hàn Liên bèn hét to một tiếng: “Giết người rồi, kẻ †o xác ông không quản à?”
Nói xong, Hàn Liên rút Bích Thủy Trường Thiên Kiếm của mình ra.
Khôi lỗi bạch ngân giơ tay ra, giống như đập muỗi, trực tiếp đập về phía Kim Vũ Sơn.
Canh kình của Kim Vũ Sơn mới tăng lên giữa chừng, bèn bị chặn lại, thực lực Ngoại Canh Cảnh mạnh mẽ, căn bản không làm tổn thương được khôi lỗi bạch ngân. Bàn tay khổng lồ mang theo ánh sáng màu trắng mạnh mẽ đập vào người Kim Vũ Sơn.
Kim Vũ Sơn trực tiếp bị đập một cái phun ra máu.
Sau đó, ánh sáng lóe lên, cơ thể của Kim Vũ Sơn lập tức biến mất. Giống như chưa từng xuất hiện, biến mất không thấy đâu nữa.
Khôi lỗi bạch ngân bình tĩnh nói: “Người không tuân thủ quy tắc của tháp tu hành, phạt 3 năm không được vào tháp. Cậu còn không thu kiếm lại.”
Cửu Thiên cười hì hì vội vàng thu kiếm lại.
Lắc cái đầu nói: “Tôi là người tuân thủ quy tắc.
Ông đừng sợ tôi, Tôi không chịu nổi cảm giác bị người khác đập đâu.”
Hàn Liên xoay người đi xuống dưới, vừa đi vừa lẩm bẩm: “Tên khốn của Lôi Đình viện, nếu anh muốn đối đầu với chúng tôi, vậy tôi chắc chắn không thể để anh có được võ kỹ tốt. Ha ha, thật là đồ ngốc, thật sự bị tôi chọc tức đến mức ra tay. Bản lĩnh chọc điên người khác của đại gia tôi còn chưa dùng tới 30%. He he, ba năm không thể vào tháp, tên này không có được võ kỹ tốt rồi. Mỗi tầng đều có thể có được một bộ võ kỹ. Mình xuống tầng bốn đi dạo, xem thử có công pháp nào khác không, tốt nhất là dùng để chạy trốn. Đắc tội với quá nhiều người, tóm lại phải suy nghĩ làm sao chạy trốn.”
Ngâm nga khúc hát, Hàn Liên đi về phía tầng bốn.
Khi đi lên vô cùng khó khăn, nhưng khi đi xuống lại hoàn toàn không có bất cứ ngăn cản gì.
Cửu Thiên không có quan tâm tình hình của Hàn Liên và Kim Vũ Sơn ở bên dưới, hắn bây giờ đang cố gắng tiếp tục đi lên.
Bụp! Bụp! Bụp!Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Trọng kiếm vung lên, canh khí cuồn cuộn, tới lúc này, lập tức bạo phát canh kình mạnh gấp hai mươi lần cũng không có nhiều tác dụng nữa.
Lực lượng thần hồn rat ay, ánh sáng lấp lánh bao trùm trên kiếm của Cửu Thiên, mỗi một kiếm chém ra đều có thể mang theo lực lượng chấn nhiếp tinh thần, thế như chẻ tre, dũng mãnh đi về phía trước.
Rất nhanh, trước mặt chỉ còn lại ba bậc đá.
Nhưng lúc này canh phong xung quanh thật sự giống như gió lốc, thổi Cửu Thiên sắp không mở nổi mắt.
Giơ chân ra, ba bức màn ánh sáng vậy mà cùng lúc sáng lên, ba bức màn sáng sáng màu trắng — bạc – đỏ hợp lại làm một. Cửu Thiên còn chưa làm rõ chuyện gì thì nhìn thấy một thanh cực kiếm 10 trường với ba bức màn ánh sáng ngưng thành, chém một kiếm về phía đầu của hắn.
Cửu Thiên giơ trọng kiếm lên, canh khí toàn thân phóng ra.
Lúc này, không có chuyển hóa, lực lượng thần hồn sợ rằng cũng không chặn được một kích khủng khiếp này.
Điều duy nhất Cửu Thiên có thể làm là đem lực lượng toàn thân hòa vào trong trọng kiếm.
Đồng thời đẩy ra tất cả lực lượng thiên địa trong phương diện 10 trượng xung quanh, ngay cả cuồng phong cũng dẫn ra.
Chính vào lúc này, cự kiếm rung lắc, lực lượng mạnh mẽ khiến cả người của Cửu Thiên cũng đang run rẩy.